Nếu không muốn nhớ - Ái Linh

Thảo luận trong 'Thùng Rác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ái Linh

      Ái Linh New Member

      Bài viết:
      2
      Được thích:
      0
      [​IMG]

      Nếu muốn nhớ...
      Tác giả: Ái Linh.
      Thể loại: Ngôn tình đại, ngược sủng đan xen, HE.

      Rating: [T]

      Warning: Truyện chỉ được đăng duy nhất tại Cung Quảng Hằng, mang truyện lên bất cứ diễn đàn nào khác mà chưa có cho phép của mình.

      [​IMG]
      Giới thiệu:

      là sinh viên năm cuối ngành luật. Cuộc sống của bình thường như bao khác. Nghĩa là cũng có buồn, có vui, có những nỗi niềm ước mơ hoài bão ấp ủ trong tâm hồn. Nhưng rồi biến cố xảy ra, dự báo trước, bị đẩy trong thế giới khác, cuộc đời bị đảo lộn vô trật tự. Và rồi liệu mọi chuyện ra sao? ấy sống thế nào? có thể vượt qua mọi trở ngại để tìm lại chính mình được hay ?

      Tổng giám đốc tập đoàn tài chính lớn nhất nhì Thế Giới. người tài giỏi, có vị thế lớn, có khối tài sản kếch xù và am hiểu tình trường như có ai ngờ lại bị che lấp bởi bóng đen của quá khứ. hận người đàn bà đó, người đàn bà khiến cho gia đình mất người thân quý nhất. Thù hằn che lấp, thề, dẫu cho trời có sập, cũng nhất quyết phải trả hết số nợ mà ta nợ gia đình suốt bao nhiêu năm qua!

      là thám tử nổi tiếng của Trung Quốc. Sau mọi biến cố xảy ra, bị mất trí nhớ. Qua Mỹ với người thân và bắt đầu lại cuộc sống mới mà có quá khứ. lạnh lùng, ít , thích nhiều về cuộc sống riêng tư nhưng lại có niềm đam mê với nghề nghiệp tại. Cuộc sống dư giả nhưng tất cả đều đủ để lấp đầy khoảng trống trong tim , chính vì thế luôn khép kín trái tim mình...

      trốn thoát cách thành công sau khi tổ chức xấu xa của bị FBI và CIA bắt giữ. Sống dật tại Hiroshima, trong khu ổ chuột cũ kĩ, nghiền ngẫm lại chút vấn đề của riêng và lời của khi cứu thoát khỏi mũi súng nguy hiểm...


      [​IMG]
      Mục Lục


      Last edited: 19/6/15

    2. Ái Linh

      Ái Linh New Member

      Bài viết:
      2
      Được thích:
      0
      Chương 1: Đám cưới…

      [​IMG]

      Đại sảnh lớn, khuôn viên rộng sạch được trồng hàng tá cây xanh bao xung quanh, cùng với những vườn hoa sặc sỡ đầy màu sắc như điểm nhấn tô đẹp thêm cho căn biệt thự sang trọng ngay giữa tọa lạc trung tâm thành phố...

      Căn biệt thự được thiết kế theo kiểu Châu Âu cổ kính, nhìn bề ngoài vô cùng bí và mị hoặc, tuyệt nhiên có thể làm hài lòng bất kì chuyên gia thẩm mỹ khó tính nào mặt đất. Hôm nay là ngày đặc biệt, vì thế mà căn biệt thự càng nổi trội hơn, thu hút ánh nhìn của nhiều người. Bậc Tam cấp nào được trải thảm đỏ sang trọng, hai bên là hai đoàn nhân viên ăn mặc lịch chào hỏi cung kính và dẫn khách mời dự tiệc đến nơi cần đến. Xe hơi hay hàng loạt các loại xe đắt tiền có hai Thế giới đều đậu hẳn lề đường đoạn khá dài... Có thể , đây quả là buổi tiệc đám cưới sang trọng nhất từ trước tới nay. Phải! Là tiệc đám cưới. Kẻ đến người , nườm nượp như hội, tiếng cười tiếng vang lên rôm rả ồn ã mỗi lúc lớn. Đa số, thực khách được mời tham dự, đều là con nhà dòng giống quý tộc, hay cách đúng hơn là các thiếu gia, đại tiểu thư địa vị lớn có tiếng trong giới kinh doanh, cả về ngành giải trí... Vốn họ tới đây, có mặt trong đại tiệc lớn thế này, đơn giản chỉ là vì để chúc mừng cho vị Tổng giám đốc đa tài của Viễn thị ngày sắp được thăng hoa mà thôi..

      Ở đây, cái gì cũng đều hoàn hảo, duy chỉ có điều...

      “ Haizz! Trời xám xịt thế này chắc thế nào cũng có mưa lớn. Mà mưa ngay lúc này đám cưới hỏng mất” Người phụ nữ đứng gần cạnh cửa sổ, giương tròng mắt đen ra khoảng phía trước, đôi lúc lại thở dài_ Thanh Lan, chuẩn bị xong chưa?

      to vọng vào trong phòng thay đồ dâu... sai! là nhà thiết kế váy cưới nổi tiếng của Thế Giới- Linda, tất cả những loại váy thiết kế đều được làm bằng chất liệu tốt nhất, được ưa chuộng nhiều nhất mà mấy ai được thử lấy. thường làm cho các gia dòng tộc danh giá. Và đây, cũng phải ngoại lệ. Thiếu gia, kiêm Tổng giám đốc Viễn thị mời tới thừa dịp thiết kế cho Phu nhân ta trang phục đẹp mắt nhất. Mà Phu nhân ta ai khác chính là Quý Thanh Lan!

      “ Mặc xong rồi! Tôi ra nhé!” Thanh Lan khẽ . Đoạn bước ra, Linda cũng phải nhếch mép, vỗ tay trầm trồ khen ngợi.

      - Bộ Trang phục này tôi thiết kế chắc chỉ dành riêng cho . Perfect! mặc đẹp lắm. Tôi cá là cậu ta chắc cũng phải há hốc mồm lên ấy chứ!

      Được Linda khen ngợi, trong lòng Thanh Lan cứ xấu hổ thôi. Nhưng khi quay lại nhìn vào tấm gương đối diện, mới trố mắt kinh ngạc...

      Đó là... Là ấy sao? Cái người phục vụ ở quán ăn nhanh bình dân đó... Chính là sao? Thanh Lan thể tin được. Trông cứ như con người mới... khác biệt....

      Bộ váy mặc mình là trộn lẫn đầy tuyệt tác giữa hai thái cực của Thiên thần, của ác quỷ. trong sáng của "Thiên thần" như được thể tinh tế nổi bật màu trắng của tà váy nhưng cũng rất khéo để có thể lộ ra những đường cong đầy vẻ mê hoặc khiến người khác muốn nhúng chàm vào của "ác quỷ". Dưới tương phản đó, tạo nên sức hút mãnh liệt cho bộ váy, làm cho người mặc trở nên gợi cảm, xinh đẹp hơn thường ngày. Và đương nhiên, là chỉ có người thích hợp mới tương xứng với nó thôi.

      Thanh Lan cứ ngắm mình trong gương mãi, được lúc lại mỉm cười, làn má hồng càng lộ hơn. Cho đến khi nhân ra bờ vai bị người dựa lấy, mới hoàng hồn, lập tức giãy ra.

      đừng như vậy… Kì lắm! Linda còn ở đó nữa kìa.”

      “Linda nào? chẳng thấy Linda nào cả. “

      Người nào đó đáp vu vơ, cằm lại tiếp tựa vào vai , gây cho cảm giác ngứa ngáy khó chịu. Thanh Lan nhìn quanh hồi, quả là Linda mất rồi. Hay đúng hơn, là kể từ khi vào đây, là ấy tự động ra, nhường khoảng gian cho hai người tình tứ…

      Thanh Lan im lặng, để mặc ôm. Nhưng thấy im lặng của mình vô nghĩa, vì vậy mà quay lại, ôm chặt lấy . Quả , mặt đất, có vô số người phụ nữ thành đạt muốn được bước chân qua ngưỡng cửa trái tim của , song lại là người may mắn được đón nhận… Đáng lẽ ra nên vui mới phải. Thế sao… cảm giác ấy lại quá trống trải thế này. Ôm , thứ cảm nhận được có hạnh phúc, chỉ là thứ đáng sợ vô hình, Thanh Lan gượng cười, muốn thấy lo lắng, nên cố gắng mỉm cười... Có thể…. Đó lại là cảm giác tự nhiên chăng? biết nữa…

      Còn riêng , tròng mắt đen sâu húp thấy đáy, nụ cười quỷ dị lên bờ môi bạc. bước đến, ôm chặt hơn…

      * * *
      Đám cưới diễn ra cách rất suôn sẻ, ai nấy cũng đều vỗ tay chúc mừng cho cặp đôi trai tài sắc. Đám phóng viên với kí giả tụ tập rất đông ở bên ngoài khuôn viên, thể chờ được muốn nhúng tay viết hàng loạt các kiện long trọng được diễn ra, nhưng chẳng may đều bị các vệ sĩ ngăn chặn lại…

      Trời chạng vang tối, tiệc ăn mừng dần tan. lúc này, cũng là lúc để cho hai vợ chồng mới cưới được tận hưởng tuần trăng mật cuối tuần bên nhau…

      Thân Thiên Phong lấy từ trong gara chiếc xe hơi hiệu Benlty đắt đỏ nhất Thế giới mà mua được từ Mỹ về. hai lời liền bế vợ xinh đẹp của mình lên xe, phóng trong chúc mừng hò hét của mọi người..

      chạy rất nhanh, kĩ thuật rất tốt, Thanh Lan có cảm giác cả thân thể như muốn bay ra ngoài trung. Nhìn biểu lo sợ của , gì, chỉ nhếch mép, tăng tốc lái hơn nữa…

      Biết tốc độ, nên Thanh Lan dám hó hé tiếng. Qua đoạn đường dài, mới giảm chút ít, nhưng vẫn rất nhanh. hỏi :

      “ Hôm nay là ngày vui, vậy mà em muốn gì sao?”

      Thanh Lan nuốt khan, sao trong tâm có cảm giác rất khác lạ, cứ như… Là con người khác vậy…

      “Em… Em muốn hỏi, mình hưởng tuần trăng mật ở đâu?”

      khẽ cười “ Đương nhiên là ở biệt thự nhà rồi.”

      “ Biệt thự ” nhớ lầm chỉ có căn duy nhất, mà căn ấy chính là cái nơi tổ chức đám cưới hồi nãy của .

      “ Vậy là em biết rồi, có tận hai cái lận mà. Rồi từ từ thôi, chúng ta đến.”

      Giọng trầm xuống, còn chất giọng cao ngạo vốn có. Điều này khiến Thanh Lan có chút bất an, nhưng lại có gắng gạt bỏ

      * * *​

      Rồi rất nhanh, dừng xe nơi trước cửa nhà mình… Ở đó, có hai ba vị đáng đứng trước cổng lớn chờ sẵn, thấy về, họ liền tới mở cửa cho . Còn quay lại, mở cửa xe cho bước xuống…

      Biệt thự rất đẹp, rất lớn, lớn hơn cái hồi nãy gấp nhiều lần…

      “ Thiếu gia, Thiếu phu nhân, người về! ” Người đàn ông già nhất khẽ cất giọng. Ông là quản gia của nhà này… Vì là quản gia lâu năm, nên ông có nhiều kinh nghiệm và hiểu tính cách của các thành viên trong nhà. Khi nhìn thấy từ trong xe bước xuống, biểu đột ngột khựng lại, ông trợn mắt, này…

      Lẽ nào…

      “ Ông mệt rồi, nghỉ , chuyện còn lại cứ để cho tôi” Nghe lời Thân Thiếu Phong, ông cũng làm gì ngoài bảo người giúp việc lui ra, cùng nhau vào nhà. Nhưng trong tâm cũng tránh khỏi khúc mắc…

      Ông quá hiểu tính tình của đứa con trai nhất này, làm việc bao giờ suy nghĩ tính toán. Ở trong nhà, cậu là người khó gần, lạnh lùng. thương trường, cậu mưu mô xảo quyệt chà đạp hết mọi thứ để đạt tới danh vọng… Nhưng thể phụ nhận, cậu là đứa con hiếu thảo. Ông khẽ thở dài, ước chi cậu vẫn là cậu bé biết vui biết buồn, lạc quan đời ngày nào, chỉ vì chuyện đó, cho đến giờ vẫn là nỗi ám ảnh kinh hoàng của đời cậu, điều khiến cậu thay đổi. Mà người con bên cậu… Ông híp mắt, rồi tiếp tục sải bước lên

      Khi thấy người khuất, lúc này mới quay lại nhìn . Đôi mắt sâu thẳm nghĩ gì, Thanh Lan hổi hộp, chỉ biết cúi xuống…

      “ Chúng ta lên chứ? Căn phòng của chúng ta ? «

      " Vâng ! "

      Thanh Lan mỉm cười, cố che nỗi lo sợ.

      Thân Thiếu Phong dẫn lên tầng ba, phòng của riêng hai người. mở cửa cho bước vào, rồi đóng cửa lại. Vì nãy giờ đứng rất lâu, nên chân của Thanh Lan rất mỏi, ngồi xuống chiếc giường mềm mại, tiện thể ngắm nghía hồi…

      Phòng của rất rộng, rộng hơn phòng của lúc ở nhà mẹ nhiều lắm. Được trang bị đầy đủ các vật dụng cần thiết. Tủ, bàn ghế, hay cái giường ngồi đều được mua mới, chưa lần được sở dụng, cũng như có vết trầy xước. Điều đó có nghĩa, chuẩn bị kĩ lưỡng cho cả hai như vậy, trước lúc chưa kết hôn...

      Trong lòng cũng thấy vui vui chút đỉnh...

      " Đứng lên! " Thân Thiếu Phong lên giọng khiến Thanh Lan giật mình, gạt bot mọi suy nghĩ. ngước mắt nhìn , cũng chẳng biết phải nên phản ứng làm sao.

      " điếc à? Lời chồng , nghe thấy sao? Hay là đợi được muốn người khác bổ nhào lên giường chiếm giữ." Lời của , vài phần chế nhạo, vài phần khinh miệt, và có độ ấm.

      ngạc nhiên, thấy trong tâm có cảm giác tốt, đứng bật dậy theo bản năng. Đôi môi khẽ mấp máy " Dạ... "

      Thân Thiếu Phong nhìn từ xuống như đánh giá tế phẩm. Nhìn mà đôi môi khẽ nhếch lên độ cong hoàn hảo. đúng biết giỏi kịch, hèn gì mà dễ qua mặt trai của đến như thế. Nhưng đáng tiếc, qua mặt được có chuyện đó đâu…

      nghĩ tôi cưới về, đưa lên làm phu nhân rồi muốn lộng hành gì sao? Nghĩ đơn giản vậy à?” khinh bỉ, chất giọng xen lẫn chán ghét.

      Gương mặt Thanh Lan trắng bệch, bàn tay bé nắm lấy mép áo như muốn nó nhàu . tự hỏi, điều gì khiến thay đổi trăm tám mươi độ như vậy, còn là Thân Thiếu Phong biết nữa... Sao lời ra, lại cay nghiệt tàn khốc đến vậy?

      Bên ngoài trời hết mưa, nhưng vẫn còn vần vũ. Tiết trời dù lạnh nhưng lạnh bằng bên trong, căn phòng chỉ có riêng hai người...

      Thấy nãy giờ chỉ có mình lên tiếng. Lửa giận nổi lên trong lòng, ngại chà đạp thêm lần nữa... " Hay muốn tôi.... Lên giường ở chung với ." Nếu phải vì chuyện đó mà trả thù , thành , đối với , chỉ là tiện nhân hơn kém! Mà là tiện nhân, rất ngại khi chạm vào.

      " thể em như vậy! " Quý Thanh Lan đau đớn, là chồng của , người mà thề suốt cuộc đời mình lại với những lời tan nát cõi lòng sao đỡ nổi...

      " Tôi cái gì thể, tôi là chồng , ai có đủ tư cách bằng tôi để như thế cả, nên mừng mới đúng." Ánh mắt toát lên tia lạnh lẽo đến ngờ, bao trùm lấy Thanh Lan, chịu được khẽ run người...

      " Dù gì cũng là đêm tân hôn..." vừa vừa bước lại gần , bước bước, lại lùi về sau bước. Cuối cùng tấm lưng chạm vào bức tường lạnh lẽo, mới biết mình còn đường thoát, để mặc giam mình trong khoảng cách từ cánh tay tới bờ tường. Đến giờ này, mới hết câu cuối, cái câu mà biết chắc chẳng tốt đẹp gì khi " cho em đêm tân hôn khó quên."

      Vừa dứt lời, liền kéo tay , mở cửa ra, đến gian phòng khác. Nhưng tay kịp níu lại cánh cửa ra vào ấy, hoảng hồn, đến ngay cả giọng cũng hoàn chỉnh lời " dừng tay, muốn dẫn em đâu. "

      cười lạnh, tay càng thêm lực, rất nhanh kéo được " Tôi đưa , đến nơi mà bản năng tồn tại trong được bộc lộ ra nhất."

      Thân Thiếu Phong kéo vào căn phòng bên cạnh, mở cửa ra, căn phòng tối thoáng chốc sáng lên chút, chưa kịp để cho người trong đó định hình chuyện gì xảy ra, ném phát lên giường, quay lại khẽ cất giọng " Tặng cậu, đêm nay ấy là của cậu."

    3. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,787
      @Ái Linh truyện đã dừng lâu quá, em nên post để hoàn, sau 1 tuần nếu em post tiếp chị ban nick em nhé!

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :