đông ly quốc nữ tác giả :bạch lãngthể loại : ngôn tình hài ,đẫm lệ tình trang : on going văn án tác giả vì tình trang học hành nên có phần bận rộn
chương 1 đông ly quốc nữ 1 tôi khoái trá ôm cái tay nải đầy tiền vừa trộm được của bà nhà ,nghe có vẻ oai nhỉ , chắc ai nghe cũng tưởng tôi có bà vợ béo ú ị nào nằm phè ke ở nhà , nhưng ra phải bà nhà tức bà mẹ già nhà tôi tôi năm nay vừa tròn 10 tuổi , nhà tôi có vỏn vẹn mẹ già và 11 đứa con sống trong cái cung ,mẹ tôi làm nghề nữ vương sơ duyệt tấu chương bình ổn thiên hạ chút về cái đất nước đông ly mà tôi được sanh ra và lớn lên , ở đây phụ nữ làm vua , đàn bà làm chủ nhà cửa , luật nước cho phép phụ nữ lấy nhiều chồng đàn ông được phép cưới hai vợ bé hai tuổi biết cầm gươm , năm tuổi biết cưỡi ngựa múa đau luyện kiếm , trưởng thành có thể tuỳ tiện đến nhà nam nhân để cầu thân , nữa có quyền viết giấy chồng ngoăm ngoam hư ... hư .... tiểu bạch linh khoái trá ngặm con gà rừng chạy đến . ngoan lắm , đầu tôi ngay lập tức liên tưởng đến giây phút được cắn miếng thơm ngon béo ngậy từ món gà nướng , tiếng lốc bốc chảy xuống từ thịt con gà , rồi mùi gà nướng thơm lừng lan toả khắp gian nơi nơi nhóm lửa nào , nướng gà nào .... hả họng hớp khí cho đỡ đói chờ con gà nướng sắp chính nào .... bịch .... tôi hớ hàm nhìn cậu nhóc tầm 11-12 tuổi trước mặt , tác phẩm kinh điển ngoài ý muốn của tiểu bạch linh đáp thẳng vào mắt tôi tiểu linh hư hư cắn ống quần tôi ,như ý bảo cứu người tỷ tỷ xinh đẹp tôi thuần thục mở hộp đồ nghề ,bày hết bộ dao nhà nghề nhanh chóng tiến hành xẻ xẻ cắt cắt ,mặc dù tôi biết người chàng trai này đến từ đâu ,gia cảnh thế nào ,phụ mẫu có tiền bạc châu báo gì ? tôi cứu ta rồi tiền công tính toán như thế nào ,nhưng lương tâm thầy thuốc cho phép tôi ngoảnh mặt ăn gà nướng mà bỏ cho ta chảy máu đến chết . ba ngày sau .... tuyết bắt đầu rơi dày đặt ,các lói mòn bị bịch kính bằng màu tuyết trắng ,trông như bức thảm nhung màu trắng tinh khôi ,vết thương tuy được xử lí cách cẩn trọng và đúng quy trình khoa học nhất ,nhưng tại thời tiết bắt đầu lạnh ,à phải là lạnh cóng chân mới đúng ,lạnh đến mứt tôi ba ngày nay tắm mà vẫn chã thấy hôi thối gì ,vấn đề ở đây là chàng trai bắt đầu nóng sốt ở cái chổ băng đông nước thèm chảy này có đủ thuốc có thể giúp ta kháng sinh ,đường xuống núi lại xa vạn dặm ,tôi có hai lựa chọn , là tìm cách cho chàng hạ sốt ,hai là tôi phải cõng ta xuống núi tìm thuốc giúp ta trị bệnh sốt ,nếu với kinh nghiệm ba mươi bảy năm trong nghề , người này chết ngắt là cái chắc cõng ta xuống núi ,bất khả thi quá ,nhìn ,nhìn người tôi bé như cây que lại thêm căn bệnh sinh non từ khi lọt lòng mẹ ,thương hàn bao năm cứ đeo bám mãi, thân tôi cũng sắp ổn đến nơi làm sao cứu ta . chỉ còn cách ...tôi cắn môi ,quan sát chàng trai trước mặt ,giờ mới nhìn kỹ , chàng có gương mặt xinh trai đấy nhỉ ,sóng mũi cao thẳng đứng ,mái tóc nâu bồng bềnh che phủ vần trán nhẫn nhụi ,thú tôi nghĩ ,hai phu thị tôi nạp ở nhà đẹp ,chàng trai này đúng là còn đẹp hơn nhiều vậy ,tôi nhanh chóng cởi sạch quần áo ,dùng chính thân nhiệt của chính mình bão hòa giữa hai sinh mệnh ,ôi tôi cao cả quá ngoài kia tuyết vẫn rơi dày đặt ,bên trong hang động băng đá che phủ là hai tấm thân trần trụi với khí lạnh của thiên nhiên , lương y với lương tâm thuần khiết ,và linh hồn cứ ngỡ chết ,giây phút này lại được hồi sinh nam cung phêu viên lờ mờ mở mắt ,trong cơn mơ màng chàng cảm giác như có ai đó dùng chính thân mình ôm chầm lấy chàng ,hương thuốc nhàn nhạt bay thoang thoãng qua làn mũi nhìn xuống ngực cái đầu nhô ra, tiểu nương ngủ ngon lành trong vòng tay chàng ,gương mặt trẻ con mũm mĩm ,cánh môi hồng nhuận mím chặt , chút âu lo,nổi bật nhất là đóa huỳnh liên đỏ rực ngực trái hư hư .... cảm giác như có ai đó lay lay tôi sư phụ ngủ thêm chút , chút nữa thôi mà ,buồn ngủ ....uhm uhm ... có cái gì sai sai ở đây ,thứ nhất tôi ở trong sơn linh cốc , phụ có ở đây ,vậy là ai ,tôi nhanh chóng bật dậy . chàng trai mở to mắt nhìn tôi , chữ cũng thèm ,cả người ta từ thắt lưng trở lên cởi sạch còn mãnh nương ,nếu chê ,ba ngày sau tại hạ sinh đến nhà dạm hỏi, chờ nương lớn chúng ta chính thức thành thân ,để nương đường hoàng có danh phận danh phận ? tôi nhìn xuống ,cả người trống hơ trống hoắc ,ngay cả mãnh vải túm thân cũng có, đầu tôi oang tiếng ,nhanh chóng vớ ngay tấm áo bên cạnh gấp gáp mặc vào hôm nay đúng là sao hỏa tạ vốn dĩ định đợi ta hạ sốt ,tôi nhanh chóng mặc quần áo vào coi như chưa có chuyện gì xảy ra ,vậy mà lại ngủ quên mất nương tôi ... lời ta còn chưa ra khỏi miệng tôi chặn lại ,danh phận cái gì ? tôi đâu có là lấy huynh ,ừ hôm nay tôi cởi sạch đồ ôm huynh ngủ cả đêm đấy sao ? ai làm chứng nào ,ôm nhau ngủ đêm bảo tôi phải lấy huynh chắc . nương vì cứu tại hạ ,danh tiết đời con sao có thể ai chứng kiến là có thể bỏ qua . xem ta lại còn cố cải lí nữa cơ đấy ,mặc kệ mặc dù ta là trai đẹp thú tôi cũng là khoái nhất mấy chàng đẹp trai trắng trẻo nhưng bảo tôi lấy ta ,rồi cả đời ở trong nhà tranh tranh đoạt đoạt ,làm mấy cái chuyện tranh cướp tình nữ nhi thường tình ấy tôi mới thèm ,từ khi tôi đầu kiếp lại đến cái nơi cổ đại này ,tôi thề phải sống cuộc đời ý nghĩa ,để phụ lòng ông trời thương xót ban cho tôi tính mạng quý giá này tôi xé rẹt cái ,chiếc váy lụa tiến cống đẹp lung linh bổng chốc biến thành tác phẩm nham nhở như chó tỉa ,mặc kệ tôi thèm quan tâm ,tôi phải thoát khỏi cái chổ đáng ghét này . đây là đơn thuốc , vết tên có độc ,nhưng dược tính mạnh ,tôi dùng ngân thảo hoàng kiềm chúng lại rồi ,giờ huynh chỉ cần xuống núi khám thái y là xong ,giao đơn thuốc này cho họ cứ theo đơn mà sắt ,ngày hai lần , chén tám phân tịnh dưỡng mười ngày khỏi . tôi dúi vào tay ta ,sao đó thu dọn thùng y ,nhanh chóng bước ra cửa nàng định đâu ? ta gấp gáp nắm lấy tay tôi kéo lại ,tôi bực mình ,an tình tôi xưa nay đâu làm gì ngay cả hoàng thất rộng lớn như mẫu hoàng còn chưa quãng nổi huống chi là , người mới quen ,à mà chưa có tính là quen vì tôi nào biết tên gì đâu . huynh đài ,an tình tôi cứu huynh là ,nhưng cần vì vậy mà phải lấy thân báo đáp ,tôi xưa nay ban ơn bất cầu báo ,xin cáo từ . xong tôi vung tay cái loại bột trắng xóa nhanh chóng vương vãi khắp hàn băng động đợi nam cung phêu viên kịp nhìn thấy ,bóng nhanh chóng biến mất sau làng tuyết trắng dài đặt . *******
chương 2 : đông ly quốc nữ tám năm sau ... tôi ngồi đâm đâm nhìn bản đồ vẽ địa hình biên giới đông ly cùng bắc mạc ,tay chóng cầm bắt đầu nghiệp suy nghĩ an nhi con xem ,chúng ta cùng bắc mạc chiến đấu suốt ba năm nay ,giao tranh biết bao nhiêu trận ,binh sĩ thương vong vô số ,quốc khố lại sắp trống rỗng ,hai năm nay liên tục mất mùa ,dịch sâu bọ xảy ra liên miên , khắp cánh đồng là bạc ngàn rơm rạ ,lúa mì bị dịch châu chấu ăn sạch ,quốc khố lớp cứu tế cho dân ,lớp mang ra tiền tuyến ,ta thấy nếu sớm kết thúc chiến tranh e là ,chúng ta cần đánh căn bản phải xin hàng . mẫu hoàng nếu con có cách trong trận duy nhất kết thúc trận chiến vô nghĩa này ,mẹ có đồng ý để bắc mạc làm thuộc quốc hằng năm tiến cống , cần phải đao cướp lấy triều bắc mạc . con có cách gì ? tôi trả lời mẫu hoàng ngay mà tiếp tục : chiến tranh đôi lúc nhất thiết phải là giành được thứ gì đó ,được hay mất thứ gì đều có ý nghĩa gì cả,nếu chúng ta dùng vũ lực mà thắng được thiên hạ , cũng thể thắng được lòng dân ,bắc mạc có con của dân bắc mạc ,đông ly có dân chúng thành đông ly ,họ sinh ra và lớn lên nơi mãnh đất quê hương ông cha họ để lại ,giờ chúng ta đến đánh chiếm chỉ tổ làm cho lòng dân câm phẫn ,mẹ có thể ngồi lên ngai vàng ,lấy đồng thuế của dân bắc mạc ,nhưng mẹ thể ngăn họ , ngày nào đó ,dùng chính cây đao của mình phản lại triều đông ly ,sách có câu , triều thiên tử triều thần ,nhân tài nước họ nếu lòng tẫn tiết cùng quốc gia chính là kẻ sĩ ,nếu nhân tài vì danh mà phủ phục trước chúng ta ,vì địa vị mà luồng cuối , có ngày chính những kẻ đấy chém lại chúng ta . nếu trận chiến này chúng ta chiến thắng ,biểu thị cho thực lực đông ly dễ gây hấn ,các nước lân bang lấp lé đợi chờ ngư ông đắc lợi cũng dám dòm ngó giang sang của đông ly ,vậy là đủ ,dân nào về nước nấy cuông phò ,chúng ta cướp của ai ,cũng để ai có bản lĩnh cướp của chúng ta . an tuệ nghĩ nghĩ ... bà cả đời ngồi vương vị ,cũng thấy nhiều những cảnh chém giết tranh giành ,xem ra lần này , phải nhượng bộ nữa tháng sau ... tin tức từ tiền tuyến báo về ,quân đông ly toàn thắng ,quân địch toàn bộ tử nạn ,bắc mạc có chiếu hàng từ bắc hoàng gửi đến cả doạnh trại như được ân xá ,binh sĩ nhảy múa hát vang mẫu hoàng cũng mừng đến nén nước mắt chiêu dùng sức nước ,mượn sức mạnh dòng sông chiến đấu của tôi đao tiệt mệnh giết bắc mạc còn móng ai cũng biết đông ly và bắc mạc ranh giới hai bên chỉ cách nhau có con sông đại hạch, theo tính toán ngày tháng mười ba hằng tháng nước sông chảy từ thượng nguồn xuống hạ ,tôi hiến kế để mẹ dùng gỗ lớn chắn dòng nước lại ,đến khi hai bên giao tranh ,giữa chừng đông ly cố ý để yếu thế và rút về bên này sông ,chiến sĩ bắc mạc lúc ấy hăng chí chắc chắn màn nguy hiểm mà ngừng truy kích ,lúc ấy tôi chỉ việc bắn đạo pháo ,thông báo mở nguồn ,toàn bộ dòng chảy ứ đọng được phong kích ,chận chiến ba năm được kết thúc trong con nước lớn . tuệ tâm ôm gói thuốc trị thương ,leo lên con hắc mã phóng nhanh về phía tiền tuyến , gió tuyết đông lập phất vào mặt nàng đau rát ,đôi mắt phượng mĩ mều miều càng trở nên gầy yếu trước gió lạnh . ba năm ba năm trôi qua nàng sống chiến trận này ,hằng ngày chứng kiến biết bao nhiêu là nước mắt ,chết chốc và cả nỗi tuyệt vọng thanh đao trong tay nàng từng giết bao nhiêu người nàng cũng tài nào nhớ nỗi ,ánh mắt nàng lướt qua bao nhiêu cái ngã xuống nàng cũng thể nào nhớ hết tuệ tâm nàng, từ bé được hoàng gia dạy dỗ cách vô cùng nghiêm khắc ,cho dù có đau cũng phải cố cười ,vết thương có sâu ,hiểm đến đâu cũng được khụy xuống ,cách duy nhất chống lại mọi nguy nan chỉ có thể dựa vào chính mình ,nàng phải mạnh mẽ ,phải kiên cường để bảo vệ mụi mụi ,phải sáng suốt và dũng mãnh như hổ mới có thể cai trị được quốc gia nàng cứ nghĩ mình cứ sống như thế cho đến ngày ,nàng gặp được chàng , người đàn ông ,khác hẳn so với những tên nam sũng trong cung cấm ,chàng mạnh mẽ kiên dũng ,chàng kêu hùng chiến trường ,biết bao trận chiến sáp lá cà ,chàng hề thua kém . cái giây phút ,thanh kiếm tay nàng rơi xuống ,trái tim tuệ tâm khắc sâu hình bóng người dũng tướng ấy ,hang-song chàng có biết ta chàng mất rồi ? đợi nhất định chàng phải đợi ta ,chàng được phép bỏ ta mà ra như vậy ,ta chàng đánh rơi kiếm của ta ,nhưng có ngày ta đánh bại chàng kia mà ,ta vẫn chưa chính thức tỉ thí cùng với chàng ,ta cho chàng chết ,nếu chàng chết rồi ta biết phải sống làm sao đây tuệ tâm điên cuồng tìm kiếm ,nàng hy vọng ,nàng thể từ bỏ ,từng cái sát được lật lên ,những gương mặt hốt hoảng xanh tái vì ngộp nước , người , người rồi cả ngàn người trôi qua vẫn thấy bóng dáng chàng đâu ,bàn tay tuệ tâm bắt đầu tê cứng vì gió lạnh ,môi nàng tím tái chân tay run lập cập đến thể thành lời hang-song chàng ở đâu , ở đâu ,ta nhất định ,nhất định tìm được chàng ,nếu ta .... ta tình nguyện chết ở đây cũng muốn quay về ,đôi mắt tuệ tâm đỏ ngầu ,nàng chưa bao giờ đau lòng đến vậy ,chưa bao giờ có cảm giác trái tim như như trúng phải muôn ngàn đao kiếm ,từng nhát ,từng nhát rạch đến thương tích đầy mình ,lo sợ ,nàng sợ ,sợ rằng hang-song còn sống đời này nữa . ông trời thương xót cuối cùng nàng cũng tìm được chàng bên cạnh dòng suối ,nữa thân chàng sắp bị dòng nước lạnh cuốn .... cái giây phút ôm trong ngực thân thể cứng đờ của chàng ,tuệ tâm khóc ,lần đầu tiên nữ vương tử triều đông ly rơi lệ ,ngoài tiếng khóc lúc chào đời ra hầu như nàng chưa bao giờ phải rơi lệ vì bất kỳ người nào ,nhưng hôm nay nàng vì người đàn ông này mà khóc tuệ tâm áp sát vào ngực hang-song nghe ngóng ,tim đập rất yếu ,bờ môi tím tái tâm và tỳ có dấu hiệu bị rối loạn . nhìn đến các đốt ngón tay chàng ,tuệ tâm biến sắc ,là cúc đóa ,độc do an tình bào chế ,nàng quá quen với các chiêu diệt khẩu này của mụi mụi ,nàng ta tinh thông y thuật ,nhưng khi ra tay cũng bao giờ cho đối phương có cơ hội hồi sinh tôi ôm cầm chuẩn bị trốn ,à ôm đồ chuẩn bị chuồn về nơi sản xuất ,chiến trận bắc mạc và đông ly kết thúc ,bí kiếp thuốc diệt chuột ,kiêm phun xịt đầu độc châu chấu ,tôi cũng giao cho mẫu thân kể cả kỹ thuật gieo trồng luân canh lúa nước cũng khai báo sót chữ ,nếu tôi mà còn ở đây chừng mẫu hoàng cao hừng thưởng cho tôi vày chục em nam sũng tôi có mà mạc riệp ,tiền ở đâu mà nuôi nhiều trai đẹp đến như vậy ,cách tốt nhất vẫn nên là vểnh đít chạy trước cho rồi . an ...an nhi ....tỷ tỷ cổng lưng tên con trai trông có vẻ tuấn tú ,ánh mắt nhắm nghiền , đôi tay nở đầy những đóa hoa cúc đóa ,tôi nghiêm mặt nhìn tỷ tôi nghĩ mình cần lời giải thích ,cũng có ý định ra tay giải dượt ,tôi biết đối phương là ai . an nhi ,mụi cứu hang-song ,tuệ tâm nhìn tôi như van lơn . tại sao ? tôi hỏi tuệ tâm gấp đến sắp khóc ,thú tôi chưa từng thấy tỷ ấy như vậy bao giờ cả, trong ký ức của tôi tuệ tâm như vị cứu tinh mạnh mẽ ,tỷ ấy trước giờ như hùng và chưa bao giờ tôi thấy người tỷ tỷ này rơi lệ hay mất bĩnh tỉnh trước việc gì ,cho dù là cái chết cũng thể làm người con này chớp mắt ,vậy mà .... ta chàng ấy ..tiếng tuệ tâm tênh tôi biết ngay mà ,chỉ có tình mới khiến con người ta yếu đuối đến mức này an nhi ta van mụi ,ta biết cúc đóa này là do mụi hạ ,mụi nhất định có cách giải ,nếu mụi chữa giúp huynh ấy chết mất . tuệ tâm kích động nắm chặt hai vai tôi ,dùng sức bốp lấy đau ....tỷ tỷ, tỷ làm ta đau quá ... ta ...ta xin lỗi mụi an nhi ,mau mau ,nếu chậm trễ chàng chết mất tuệ tâm nhìn tôi như van lơn độc là do mụi hạ ,nhưng tỷ phải biết ,trận chiến giữa đông ly và bắc mạt cuối cùng vẫn cần cái kết ,sỡ dĩ chúng ta nhận được thư hàng là vì có tin thống lĩnh của họ tử nạn ,để có thể hạ được địch thủ cách nhanh nhất mụi chỉ có thể xuống tay con bài quân chủ của bàn cờ này nếu ngày hôm nay mụi cứu ,coi như hàn thư chúng ta nhận được danh chính ngôn thuận ,bắc mạc chịu thua đông ly, hai mùa thất thu ,dịch chấu chấu kéo dài ,chúng ta còn đủ sức chiến đấu nữa . ta mặc kệ ta mặc kệ ,cái gì là nhân dân ,cái gì là là chiến trận kẻ thắng người nên thua ,ta biết ,mụi mụi ta muốn biết ,ta chỉ biết nếu người đàn ông này chết ,ta cũng bao giờ sống đến khắc thứ ba ,thanh trường kiếm tay tỷ tỷ kề sát cổ mình cứa đường ,máu chảy từ cổ tỷ ấy vương xuống ngực áo giây phút ấy ,tôi biết mình chỉ có lựa chọn . cúc đóa là ba loại trùng độc được luyện từ thiên sơn ,nó được hợp bằng hàn tính toàn bộ , người trúng phải nếu dùng nước suối lạnh băng đá ngăm suốt ngày bảy đêm kết hợp với tẩy máu độc thay bằng máu mới chết ngay vì thối rữa sau năm canh giờ ,mụi thấy chúng ta chỉ còn đến nữa canh giờ để giải độc chỉ là cần .... tôi ấp úng cần gì ...mụi mụi mau ,chỉ cần là có thể cứu được chàng ta bằng lòng ,làm mọi thứ . cần con dẫn ,chẳng những phải cho lượng máu khá lớn mà còn phải chịu trách nhiệm dẫn độc ra ngoài ,loại cúc độc này hàn tính rất mạnh ,chẳng những để lại thương tật cho người dẫn nhập mà còn có nguy cơ phá hoại hết tất cả các tỉnh mạch làm cho máu đông lại , thể truyền qua ,khiến người dẫn nhập vì vậy mà chết ta sợ ...mụi tiến hành tôi thấy ánh mắt kiên định từ trong con ngươi nẫu sẫm ấy là cả tình mãnh liệt đến điên dại ,vì người mình tiết hy sinh cả mạng sống cho dù có chết là chết cùng nhau . hang-song chàng phải cố lên vì nếu chàng có mệnh hệ nào ,thiếp cũng khóc nữa ,dù chỉ là giọt nước mắt cũng ,vì thiếp theo chàng dù là chân trời hay cõi tỷ tỷ ngốc ,tôi thầm nghĩ tôi đời này nhất chính là ăn ngủ ,và chính mình ,nên kiếp sau hay muôn ngàn kiếp khác tôi cũng ngu ngốc mà hy sinh mình để cứu người khác đâu . con dao phẫu thuật được lướt qua làn lửa đỏ ,tôi nhàng rạch đường từ cổ tay đại tỷ dùng dây chuyền nối qua tay han-song nước hồ băng vẫn ngừng bốc khói ,tỷ tỷ nhắm nghiền mắt nhưng đầu vẫn quên dựa vào vai người đàn ông kia tôi bước ra ngoài với bao nhiêu nỗi niềm chôn kính ,tình rốt cuộc là gì ? tôi trước giờ chưa bao giờ nghĩ đến ,cả đời tôi theo đuổi thứ duy nhất vẫn là tự do ,tự do ăn uống tự do nghỉ ngơi ,tự do về thời gian tiền bạc lẫn lí tưởng , tôi vốn thích cũng muốn ràng buộc với cái gọi là hôn nhân gì đấy ,nó quá xa vời và vô nghĩa ,đối với tôi xứ mệnh khắp nơi ,nhìn khắp chốn vẫn là cao cả nhất
chương 3 tôi cứ nghĩ đời mình thế là khỏe re ,sáng du ngoạn tối đến ngủ khắp nơi ,ăn cơm thiên hạ ,sống bằng đồng lương của nhân gian ,thế mà ... số là biến cố bắt đầu xảy ra khi tôi được tin nam hạ bấy lâu có động tĩnh gì bổng nhiên xuất binh đánh chiếm đông ly ,mà còn thiện chí tới mức mang cả mười vạn binh sĩ ,lương thảo mấy chục vạn tấn lúa mì xung mãn khí thế ngất trời bao vây chật kính thành đông ly ,khiến muôn dân trong thành sợ xanh cả mặt tưởng xúi quẩy gặp ngay cướp núi định thừa nước đục thả câu ,nhưng ,lí do rất đơn giản ,cầu thân ,nghe họ vì bát tự ngày sinh mùng sáu tháng chạp giờ ngọ ba khắc gì gì đấy nghe cứ như giờ hành hình phạm nhân ,ấy vậy mà họ hạp với tuổi tân vương mới nối ngôi của nam hạ nên rất thành ý mang voi chín ngà gà chín cựa ngựa chín hồng mau đến rước mị nương về cho thủy tinh .....à lạt đề quá tóm lại là nam hạ cầu thân,thử nghĩ xem cầu thân thôi có cần khoa trương đến như vậy ,họ là muốn bức ép người khác đúng hơn ,mười vạn đại quân cần đánh bảo bọn họ người nhai nhúm đảm bảo nhai sạch cả cánh đồng rôm rạ của đông ly ,họ ở đấy đánh cũng chẳng hàn chỉ chờ chiếu chỉ từ mẫu hoàng tôi đồng ý gả tuệ tâm cho họ rước dâu ,bằng ngược lại mười vạn đại quân dẫm nát cái đất nước hoang tàn nhà tôi cho mà xem . tôi vất vả lắm mới về được đến nhà ,chỉ thấy mẫu thân mực đóng cửa miễn tiếp khách , mình bế quan nơi tẫm cung ,còn tuệ tâm quỳ bên ngoài ,nghe người hầu tỷ ấy quỳ suốt ba ngày ba đêm ,nhưng mẫu hoàng vẫn mực muốn gả tỷ ấy nam hạ ra tôi cũng hiểu , tuệ tâm tính tình cương liệt , khi chính là xác định đầu bạc giai lão ,ta thể sinh cùng ngày cùng tháng với chàng nhưng xin nguyện ,cùng với chàng sống đến già tóc bạc hết răng rụng sạch bách chỉ còn cái nứu hang-song vẫn ở đấy ,khí sắc chàng ta hôm nay trông có vẻ tốt hai người quỳ suốt ba ngày ba đêm mà còn tâm tình ôm ấp nhau dưới màn tuyết rơi lạnh quéo chân thế này ,có vẻ lãng mạn nhỉ tôi trèo cửa sổ bay vào ,mẫu hoàng vẫn ngồi đấy ,tay cầm tờ tấu chương nhưng hàng mài liễu từ bao giờ đâu lại ,mái tóc xanh bạc thêm lấm tấm vày cọng mẹ ..... an nhi ,con về rồi con đâu hai tháng nay ? tôi nũng nịu ôm chầm lấy mẫu hoàng ,mẹ từng ai chưa ,cảm giác như có người đó cả thế giới này ngừng lại vậy ? có .... giọng mẹ đượm buồn man mác ,rồi mẹ dắt tôi đến mật thất ,nơi mà từ bé đến giờ tôi chưa hề biết đến bao giờ ,ở nơi đấy tôi nhìn thấy bức tranh , bức tranh duy nhất vẻ người ông duy nhất ,ông ta cầm ông cái quạt chín nan ung dung nhìn mây trời ,đơn giản ,rất đơn giản ,nhưng sao tôi thấy ánh mắt mẹ nhìn người ấy lại chứa đựng biết bao nhiêu là tình cảm đến như vậy . đó là phụ thân của con ,ông ấy là vương tử xứ agon ,thông thiên văn ,là người học rộng uyên bác lại vô cùng hòa nhã với mọi người ,dù là với nô bộc cũng chưa hề to tiếng . rồi mẹ kể ,gặp cha tôi trong màn mưa bụi phấn ,đó là buổi trời mùa thu lá vàng rơi núi thiên san nơi biên giới giữa nam hạ và angon ,cha cứu mẹ thoát khỏi con sói già rình rập ,cả đời mẹ sợ nhất vẫn là hai loại sói và rắn . nhưng phải đến hơn ba năm sau mẹ mới tìm được cha ,và bất chấp tất cả để ông ấy ,nhưng biết vì sau khi hoài thai tôi và tỷ tỷ ,cha đột nhiên biến mất ,chỉ để lại bức bạch hạc đồ này . tôi ôm chầm lấy mẹ ,cả đời bà nạp vô số nam nhân ,rốt cuộc người mẹ sâu đậm nhất lại thể có được . mẫu hoàng ,an nhi hiểu mẹ là khó sử ,đông ly còn sức chiến đấu ,thế giặc lại bao vây trùng trùng ,mẹ biết người tỷ tỷ là han-song hoàng thân ,nhưng nếu gả e là đông ly chúng ta nguy mất . mẫu hoàng vuốt tóc tôi giọng ,vẫn là an nhi hiểu chuyện phải mẹ nghĩ đến tuệ tâm ,cũng muốn con vì quốc gia mà hy sinh hạnh phúc của chính mình ,hơn ai hết ta hiểu rỏ cảm giác sâu đậm người nhưng thể ở bên cạnh người mình đau đớn đến mức nào . nhưng chúng ta còn cách khác sao ? còn chứ ,họ chỉ công chúa đông ly , đại tỷ hay là thần nhi vậy cứ để thần nhi vui vẻ chút thay tỷ tỷ lấy chồng . an nhi con đùa sao ? con đùa ,tỷ tỷ có ý trung nhân ,cớ sao phải làm khổ tỷ ấy ,hơn nữa với cá tính của tuệ tâm phải mẹ biết nếu mẹ gả tỷ ấy đến nam hạ chừng đêm tân hồn còn chưa tàn tỷ ấy cắt trụi đầu tên tân hoàng gì đấy của nam hạ rồi nhưng ...mẹ vẫn còn do dự tôi tính rất kỷ lưởng rồi ,để tôi chịu thiệt chút ,gả qua nam hạ ,cố gắng kéo dài thời gian sau đó uống viên định tâm thuật ,giả vờ quy tiên đợi sao khi thủ tục hoàng tất tôi lại quay về với kiếp sống tự do tự tại của mình ,cứu đông ly ,cũng để mẫu hoàng phải lo lắng ,thành toàn cho tỷ tỷ với ý trung nhân của tỷ ấy ,tôi bằng lòng chịu thiệt thòi ....ôi tôi sao mà cao cả quá .... quyết định vậy ,ba ngày sao thần nhi xuất giá ,tôi và nhanh chóng phóng thẳng ra ngoài báo tin vui cho tỷ tỷ .... cũng lờ mờ đoán ra tương lai của tôi về sau bắt đầu theo hướng khác hề như bản thân tôi dự tính .
chương 4 tôi ngồi giường hỷ ,nhìn tấm khăn hỷ , nhưng tâm trạng chả có chút đại hỷ nào ,đêm nay là đêm chính thức tân hôn của tôi ,đối với các có thể tại mới chính là giây chút đặc biệt nhất cuộc đời cần nên trân trọng và nhớ mãi . chi nha ,cánh cửa lớn bên ngoài được mở ra ,tôi hồi hộp chờ đợi , phải cái bồi hồi lo lắng của các nàng tân nương lần đầu tiên gặp được trượng phu ,mà là tôi suy nghĩ lát nữa nên cho mấy liều gây mê ,loại nào vừa vặn khiến ngủ chỏng vó đến ngày mai . bước chân càng ngày càng gần ,tim tôi đập càng lúc càng nhanh ,ôi mẹ ơi xong đêm tân hôn chắc tôi phải tự tiêm cho mình liều trợ tim cường lực mạnh quá . cuối cùng tấm khăn hỷ đỏ lồm đầu tôi cũng được gỡ xuống ,dưới ánh nến lập lòe của buổi đêm ,trước mắt tôi ra gương mặt vô cùng tuấn ,chàng có mái tóc nâu bồng bềnh được búi gọn bằng sợi vải màu lam nhạt ,sóng mũi cao thẳng đứng động lòng người ,nhất là bờ môi hồng nhuận khiêu gợi như trái đào nở rộ ,khiến người ta vừa nhìn muốn cắn phát . phu quân ,chàng có muốn ta hầu hạ chàng thay áo ? ra tôi cũng tốt lành gì ,chỉ là muốn thừa cơ hội bận rộn chú ý tiêm cho nhát ngủ chỏng cẳng đến sáng mai trái với dự định của tôi ,tên này những đá động gì đến chuyện thay áo ngủ , chỉ cước kéo tôi đặt lên đùi ,bàn tay nhàng sờ lên má tôi ,như kiểu cố nhân bao nhiêu năm được gặp ấy . tôi nhớ mình chưa từng quen tên này bao giờ . an tình ...là nàng sao ,giọng run run nhìn tôi chớp mắt ,bàn tay ngừng sờ sờ lên má tôi như sợ giây sau biến mất bằng . tẹt ...... chiếc áo hỷ người tôi bổng nhiên bị lực đạo gấp gáp xé tẹt ra làm đôi da thịt tôi nhất thời tiếp xúc trơn tru với khí lạnh ,có phần khó chịu đóa lưu ly ...nàng là nàng rồi . giờ tôi tức giận ,từ bé đến giờ y phục của tôi trừ tôi cởi ra , ai được phép khiếm nhã đến như vậy ,hơn nữa dối phương còn là quân vương . đậu hũ của tôi sao có thể để người khác tùy tiện muốn xơi là xơi . chàng có tin ta xích hổ cắn chết chàng ? tôi nén giận bịch ... cả người tôi bị lực đạo đè ép xuống giường , môi ngay lập tức bị bờ môi khác lấn áp ,nóng ấm lan tỏa ,chiếc lưỡi cong cong ngừng lấn tới tôi dùng sức chưởng về phía ,lại bị bắt lại ,tay trái bị khống chế ,tay phải lại bị ta nắm chặt ,giờ chuyển thành thế nữ dưới nam bên nàng tức giận ? ta nhìn tôi như dò hỏi nếu bệ hạ có thể cho thần thiếp nằm bên ,thần thiếp tức giận ,tôi cố ý cười cách dịu dàng nhất có thế mĩm cười vô cùng sáng lạng ,hào sảng được .... ôm tôi xoay vòng cái ,biến thành tôi ngồi lên người của ,nhưng hai tay lại bị nắm chặt , mãi vẫn chịu buông ra . bệ hạ ,đêm nay là đêm tân hôn của chúng ta ,người ta đêm xuân khắc đáng ngàn vàng ,bệ hạ cứ nắm tay thiếp như vậy làm sao thiếp hầu hạ cho chàng được . nàng rất phải ,trẫm chiều ý nàng bàn tay tôi được buông thõng , nhanh như cắt làn bột trắng như lụa phang thẳng vào mặt đối phương tên tân lang ngã cái phịch nằm bất động , đúng theo dự định nè nè nè ,tôi lay lay ,dùng sức nhéo hai bên má . cho ngươi chết này dám cởi áo của ta ,dám ăn ăn đậu hũ của bà đây ,xem ta làm sao trị ngươi . tôi tháo đai áo, bắt đầu công cuộc ăn miếng trả miếng ,cho mi chết này ,dám cởi áo của ta ,ta cởi sạch y phục người ngươi ,sao đó cuốn hết chăn ấm để người lạnh chết luôn tay tôi còn lay hoai ,bổng cả người bị lực đạo nhanh nhão ép xuống giường , ta ôm chặt tôi như gối ôm ,còn luôn tiện điểm huyệt vị ,huyệt này khiến tôi câm ,chỉ khiến tôi bất động trong thời gian tầm tám tiếng ,ôi khỗ vãi cả linh hồn . an nhi ... đêm xuân khắc đáng ngàn vàng ,chúng ta nên để lãng phí ta bắt chước cái giọng điệu ẻo lả muốn ụa của tôi lúc nảy ,cánh môi kề bên tai tôi nhàng thổi cái ,khiến tôi da gà da vịt nổi mẫn hết cả người mặt càng lúc càng tiến gần ,tôi cuốn hết cả lên nhanh chóng nhắm chặt hai mắt nàng căng thẳng sao ? nhìn tôi hỏi căng thẳng ? sợ ? tôi có chết cũng thừa nhận mình căng thẳng ,nếu chuyện hôm nay mà bị đồn ra ngoài ,thiên hạ biết tôi nhát trai còn gì là danh giá dòng tộc đông ly ,nếu vậy tôi chắc phải về mai cái gối ngàn thước chống cẳng mà quỳ lạy tạ lỗi với tổ tiên vì chót dại làm danh giá gia tộc bị bôi bác . vùi mặt sâu vào tóc tôi hít hơi sâu : ngờ nàng những xinh đẹp ,mái tóc cũng có mùi hương rất thơm tôi khoái trá : đúng vậy rất thơm bịch .... ngã xuống người tôi ,ngủ ngon lành ... giọng cười mặt tôi phút chốc tắt ngắm ,...nè ...nè ....nếu ngươi ngủ như vậy ngày mai ta.... ta làm sao đây ? tôi ai oán , hận muốn chết ,rỏ ràng tôi cố ý xong tóc bằng loạt hương thảo gây mê ,chỉ cần hít qua lượt ,cho dù là bò mộng cũng có thể ngủ đến sáng mà cần cày ... nhưng .... nhưng ... tình huống này .... có nên bình luận rằng tôi lấy guốc đập vào chân mình ?