Tác giả: Phạm Gia Văn Phái Tác phẩm: Dưới gốc đa già Cảnh báo: có Thể loại: Cổ trang, tranh đấu, tình cảm Dẫn: Cây đa ấy đứng sững mấy trăm năm, qua bao đời dân làng Mỹ Ức. Các cụ bảo:"Hồn cây đa, ma cây gạo". Cây đa ấy là vật có linh tính, trải qua nhiều thăng trầm của lịch sử, chứng bao cuộc gặp gỡ và chia ly, bao nước mắt và nụ cười. Tại đây, dưới gốc đa già, nhiều người từng hẹn ước với nhiều người, vợ chồng, em, bạn bè, tình lữ,... . Nhiều năm trôi qua, bụi thời gian phủ đầy lớp vỏ cây xù xì, những lời hẹn ước, những tình cảm của ngày đó. Vậy mà cây vẫn đứng vững, bộ rễ già nua chắc khỏe vẫn găm sâu vào đất mẹ. tồn tại ấy thể chứng minh lòng người vẫn luôn thủy chung, son sắt, nhưng đó là hồi ức, là kỷ niệm, là phần con người vĩnh viễn quay trở lại. Nếu trăm năm nữa cây vẫn còn đứng đó, xin hãy tiếp tục chứng kiến những khoảnh khắc trọng đại của đời người, những câu chuyện, những lời hẹn ước của họ, hãy làm điểm tựa để khi quay đầu lại họ còn có thể tìm thấy mình năm xưa. Trích: "Lần đầu uống nước suối ngươi cảm thấy trong lành biết bao, thanh khiết biết bao. Sau vài năm lưu lạc nhân gian, trải qua vài truyện, nếm thử vài chum rượu cay nồng; trở về chốn cũ, vẫn dòng suối xưa, hớp vài ngụm nước mát, ngươi còn thấy trong lành hay thanh khiết nữa, chỉ đơn giản là lạt lẽo thôi. phải nước suối có vấn đề mà là do lòng người đổi thay, quen với hương rượu nồng nàn mà quên cảm giác lúc ban đầu. Tình cảm của ta đối với ngươi cũng vậy, bãi bể hoá nương dâu, xúc nguyên sơ mong manh ấy ta thấy xa xôi, mờ nhạt lắm rồi" - Huệ Lâm "Ta với ả lớn lên cạnh nhau, chịu cùng dạy dỗ của người thầy. Chuyện xảy ra cũng lâu rồi, ta có chỗ nhớ chỗ quên, chỉ riêng hồn nhiên vui vẻ hồn nhiên ngày ấy mãi mãi phai nhạt. Đó là khoảng thời gian thoải mái nhất trong cuộc đời ta, biết rung động biết quan tâm đến người con . Những điều tưởng chừng như rất giản dị ấy bị che lấp bởi gánh nặng trách nhiệm, ta biết sau này bao giờ được sống trong cảm xúc ấy lần nữa. Hồi ức đẹp như sợi xích quấn quanh chân người, chỉ có cách buông bỏ mới có thể tiến lên phía trước, mới hoàn thành sứ mệnh của mình." - Hoàng Dương "Ta cưới nàng là bất đắc dĩ, nàng gả cho ta cũng thực nguyện lòng. Từ thuở thiếu niên ta trải qua ít chuyện ong bướm gió trăng, làm tan nát cõi lòng biết bao người phụ nữ. ta hạ lưu vô liêm sỉ cũng được, nhưng dù lần ta cũng chưa từng hối hận, giống như việc cưới nàng cũng vậy, đó là chuyện thể làm, là con đường thể ." - Long " câu , tuổi xuân, cuộc đời. Nếu sau này có gặp người phụ nữ khác nguyện chết vì mình, xin Ngài chớ vu vơ" - Xuân Kiều "Ta bước tiếp" - Trương Tri Xin mấy cái COMT để chấn hưng tinh thần.