Em sẽ vì anh bảo vệ cô ấy!

Thảo luận trong 'Thùng Rác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Victoria Candy

      Victoria Candy New Member

      Bài viết:
      4
      Được thích:
      0
      Em bảo vệ ấy!

      Tác giả: Victoria Candy

      Thể loại: ngôn tình, đại, siêu sủng, sắc, hơi ngược, HE

      Tình trạng: sáng tác

      Giới hạn độ tuổi: tùy chương

      Cảnh báo:


      Last edited: 30/5/16

    2. Victoria Candy

      Victoria Candy New Member

      Bài viết:
      4
      Được thích:
      0
      Chương 1: Hàn Quốc năm 2016

      Reng…reng…reng! thân hình nhắn bật dậy với tốc độ nhanh nhất có thể, nhìn đồng hồ hơn 7h: “Thôi xong, lại trễ nữa rồi, cứ tiếp tục thế này đến cả bánh mì cũng có mà ăn”,nghĩ thế nhanh chóng vệ sinh cá nhân rồi vội vàng ra khỏi nhà và đón chuyến xe buýt sáng cuối cùng để tới quán coffee – nơi được nhận vào làm nhân viên cách đây 3 tuần cùng với người bạn thân nhất của .

      Hối hả chạy tới quán mới nhận ra rằng mình quên mang theo đồng phục nhân viên, vừa dứt suy nghĩ trong đầu lại nghe giọng quen thuộc kèm theo khí lạnh vang lên bên tai:

      - Summer! lại đến trễ? Đây là lần thứ mấy trong tuần rồi hả?????

      - xin lỗi quản lý, em cố ý mà. Tối qua thức suốt đêm chuẩn bị cho bài luận tốt nghiệp nên em ngủ quên khi nào hay.

      - Lại lý do, lúc nào cũng chuẩn bị sẵn lý do trong đầu nhỉ! Thôi mau mau làm , mà còn trễ lần nào nữa đừng trách tôi. Tuổi trẻ đúng là…

      - Dạ thưa sếp!

      xui xẻo, cứ lúc nào trễ là lại gặp quản lý, số mình đúng là sao chổi mà, phải thay cái tên Summer này thành Halley mới đúng (các bạn lên mạng search sao chổi Halley nếu biết nhé)

      Summer liền nhanh chóng gọi điện cho bạn thân Lãnh Phong Nguyệt hay còn gọi bằng tên thân mật là Anne để mượn đồng phục.

      - Bảo bối à! Có chuyện gì mà mới sáng sớm gọi mình vậy? Nhớ mình ư, mình chỉ vừa xa cậu chưa tới 1 tiếng mà.

      - Cục cưng ơi! Cậu bớt biến thái giùm mình nha, cho mình mượn đồng phục nhé! Lại để quên ở nhà rồi.

      - Có bị quản lí mắng ?

      - Nhắc đến là đau lòng, sáng nào cũng vậy chắc mình bị cho thôi việc sớm.

      - Đồ ngốc này, có chuyện quần áo mà cũng hỏi, cậu biết mật mã tủ đồ của mình sao? Anne thắc mắc

      - Biết chứ.

      - Yên tâm, mình nuôi cậu khi cậu nghèo đói. Hì hì… cậu nhiều nhiều. Bye bye

      - Bye cậu!

      và Anne là bạn thân khi học cùng trường Đại học EWHA, trường nữ sinh lớn nhất thế giới, cả hai cùng học chung chuyên ngành Quản trị kinh doanh và là bạn cùng phòng kí túc xá.

      Anne là vô cùng xinh đẹp, vẻ đẹp của khiến biết bao người muốn được bên cạnh chở che, sở hữu làn da trắng như em bé và có chiều cao đáng ngưỡng mộ 1m70. Chưa hết, Anne còn là con lai 3 dòng máu, mẹ là người Singapore, ba là người Pháp lai Hàn. người trai hơn 3 tuổi, lúc nào cũng nhắc đến trai như ngôi sao sáng mà bao giờ bắt kịp.

      Mỗi khi đứng cạnh Nguyệt, Summer luôn thấy mình bé. Bề ngoài có lẽ mọi người nghĩ Anne có tính cách tiểu thư, tuy nhiên hoàn toàn ngược lại, luôn luôn chăm lo cho Summer và xem như người bạn tri kỉ duy nhất thế giới này.

      Cách đây 4 năm, khi vừa đặt chân tới Hàn Quốc để du học. Cướp. Cướp. Cứu tôi với. Summer nghe thanh kêu cứu thất thanh vang lên từ phía cổng vip của sân bay Incheon. thấy tên cướp khoảng chừng hai mươi mấy tuổi chạy về phía mình, tay còn cầm con dao sắc bén và chiếc túi xách Hermes phiên bản giới hạn. Lấy lại bình tĩnh. chạy đến chặn đầu tên cướp “Khốn kiếp, tránh ra, tao giết”. bình tĩnh đáp: “Nếu có bản lĩnh đó cứ tự nhiên”.

      Vừa dứt lời, tên cướp tiến dùng sức mạnh vung dao về phía , xung quanh mọi người kêu la thất thanh “Cẩn thận bé”, “Ai đó làm ơn gọi cảnh sát ”… nhanh nhẹn xoay người né con dao và lập tức nhảy lên, dùng lực ở chân quật tên cướp ngã xuống trước ánh mắt kinh ngạc và tán thưởng của mọi người, động tác của nhanh, chậm nhưng lực đủ quật cả người đàn ông gần trăm kí.

      phủi người đứng dậy và chạy lại nhặt cái túi xách trả lại cho xinh đẹp đứng bên cạnh vừa kinh ngạc, vừa cảm động.

      - Cảm ơn ! sao chứ? Có cần đến bệnh viện kiểm tra ?

      - Tôi sao, chỉ bị trầy ở chân thôi, kiểm tra lại xem có mất gì để còn biết mà báo cảnh sát.

      - mất gì cả! Cảm ơn lần nữa. Tôi tên là Lãnh Phong Nguyệt. Còn ?

      - Hoàng Khánh Băng

      Đó là khung cảnh lần đầu gặp nhau của 2 và lần thứ hai là ngày khai giảng ở trường. Trong lòng Anne, Summer là thiên thần thay hai bảo vệ em khi muốn đến Hàn Quốc du học và muốn hai cho người theo bảo vệ vì sợ họ xa lánh mình vì thân phận đặc biệt. muốn hòa đồng và tận hưởng khoảng thời gian đẹp nhất ở trường đại học. may khi gặp được Summer.

      Khoảng thời gian đại học 4 năm trôi qua nhanh, chỉ còn 2 ngày nữa là đến lúc nhận bằng tốt nghiệp. Tối nay là ngày cuối cùng Anne và Summer ở cùng nhau trong kí túc xá, cả hai cùng ăn mừng lễ tốt nghiệp và cùng nhau ôn lại những kỉ niệm đẹp qua. Mắt Summer ươn ướt “ Cục cưng à! Chúng ta sắp xa nhau rồi, cậu quay về Singapore có đúng ? Còn mình, mình biết nên làm gì khi có cậu bên cạnh”. “Ngốc quá , sao cậu nghĩ cùng mình đến Singapore để lập nghiệp, bổn tiểu thư lẽ có đủ khả năng để tìm cho cậu công việc mà cậu mơ ước.” Anne thong thả .

      - được, mình dựa dẫm vào cậu quá nhiều rồi. Mình ngại lắm.

      - Con bé này, giữa 2 chị em mà còn ngại gì nữa. Mình xem cậu như chị em ruột vậy đó. Nghe lời mình , cậu có khả năng và ngoại hình lo gì có việc, hơn nữa mình cũng muốn bỏ cậu mình ở đây. nhiều nữa. Mình đặt vé máy bay cho cả hai rồi. Cậu chỉ việc theo mình. Mình đem cậu bán đâu mà lo.

      - Cậu bá đạo. Lúc nào cậu cũng chu đáo suy nghĩ cho mình cả. cậu nhất. Được mình tin chị em tốt của mình. Cheer.

      “Xin lỗi Summer, mình muốn lợi dụng cậu, nhưng mình có cách nào khác cả, vì hai, và vì cậu, mình cố hết sức để mọi chuyện quá xa. Xin cậu hãy giúp mình”, Anne thầm động viên bản thân vì kế hoạch sắp tới. biết, làm vậy là đúng hay sai, chỉ biết, tin tưởng Summer, chỉ có Summer mới có thể làm người đó, chỉ có Summer mà thôi.

      cuộc sống mới chờ đón Summer tại Singapore, và có lẽ câu chuyện thú vị cũng sắp xảy ra ở đây ^_^

    3. Victoria Candy

      Victoria Candy New Member

      Bài viết:
      4
      Được thích:
      0
      Chương 2: Chào mừng tới đảo quốc Sư Tử

      Vừa đặt chân tới sân bay Changi, Summer cảm thấy quyết định của mình sáng suốt. ngoa khi rằng đây là trong 5 sân bay tuyệt vời nhất thế giới, Changi được trang bị đầy đủ dịch vụ cho hành khách quá cảnh như phòng nghe nhạc, hồ bơi, khu giải trí, khách sạn, trung tâm mua sắm hàng hiệu.

      Rất tiếc, có diễm phúc để sử dụng dịch vụ nào cả. Cứ nghĩ đến việc lại phải bắt đầu thuê nhà và tìm việc làm, lại thấy cuộc đời này là…quá khác xa với những gì mình mong đợi.

      Đôi mắt xinh đẹp mang theo chút háo hức mở to hết cỡ để chiêm ngưỡng bằng hết khung cảnh nơi đây khiến cho Anne cảm thấy đơn thuần hay thậm chí có phần ngốc nghếch, nàng hắng giọng đánh thức lạc trong mơ kia “ thôi nào bé cưng”.

      Bước ra khỏi cổng sân bay, cảnh tượng hoành tráng đến mức Summer tin được nó xảy ra trước mắt .

      đoàn người mặc áo vest đen đứng thẳng tắp thành hai hàng, trước mắt là dàn siêu xe Audi màu đen sáng bóng làm nổi bật chiếc Limo trắng như chuẩn bị chào đón nhân vật cực kỳ quan trọng hay có lẽ là đại minh tinh, Summer thầm nghĩ.

      Từ trong đám đông, ông chú khoảng chừng hơn 50 tuổi, ngũ quan tao nhã làm toát lên vẻ hiền lành tiến về phía hai và cất lên giọng nhàng: “ Tiểu thư, chào mừng về nhà”.- “Chào chú Trần, lâu quá gặp, chú vẫn khỏe chứ?”- Anne trả lời.

      - Cảm ơn tiểu thư quan tâm, lão già này vẫn khỏe!

      - Sao chú đến đón mà cho cháu biết, mà như vậy cũng quá khoa trương rồi, làm bạn cháu hoảng hốt đến ngơ ngác luôn kìa.

      Vừa nàng vừa quơ quơ hai tay trước mặt Summer như muốn nàng trở lại với thực. hiểu chuyện gì diễn ra, trong đầu bây giờ chỉ có câu hỏi duy nhất: “Anne, cậu là ai?”.

      đường , im lặng đến mức khiến khí chùng xuống, Anne thấy vậy liền cảm thấy có lỗi với : “Summer à, đến nơi rồi mình kể hết mọi chuyện với cậu có được ? Đừng giận nữa mà!” – “Mình giận, chút cũng , mình chỉ là hơi bối rối vì quen với đối đãi này thôi”, thấp giọng . - Khi nào cậu sẵn sàng hãy kể với mình, mình luôn luôn lắng nghe mà.

      Anne lần nữa cảm thấy bạn mình những xinh đẹp mà còn hiểu chuyện đến như vậy.

      Xe chạy khoảng nửa tiếng tới khu vực mà nghĩ là giành cho những nhà quý tộc, bởi vì thường thấy Instagram của Hội con nhà giàu ở Singapore hình ảnh này.

      Những khu biệt thự siêu cấp cùng với những tòa cao ốc tráng lệ, bao quanh có đầy đủ các dịch vụ cần thiết cho những người có tiền từ giải trí đến thể thao. Xe tiếp tục chạy sâu vào bên trong, dừng lại trước cánh cổng lớn được chạm khắc tinh xảo bằng vàng. Cánh cửa đột nhiên mở ra cùng lúc đó vang lên lời được phóng ra từ hai chiếc loa lớn treo phía : “Chào mừng tiểu thư về nhà”.

      Đập vào mắt Summer là khuôn viên rộng lớn hơn hàng chục ngàn mét vuông nằm cách biệt thành khu riêng, với hai hàng cây xanh được tỉa tót ngay ngắn cùng với các loại hoa được trang trí vô cùng hài hòa làm cho khuôn viên trở thành khu vườn tuyệt đẹp mang phong cách kiến trúc của thế kỉ trước, tất cả càng hoàn hảo hơn hết khi kết hợp với đài phun nước được tạo ra từ phiên bản ở lâu đài nổi tiếng Versailles. Xem ra ai đến đây cũng đều có cùng cảm giác như lạc vào xứ sở thần tiên.


      Xe chậm rãi dừng lại trước tòa lâu đài rộng lớn, nguy nga, tráng lệ, thậm chí Summer cho rằng có bao nhiêu ngôn từ hoa mỹ cũng đủ để diễn tả nơi đây.

      Chào đón Anne và là 20 người hầu mặc váy áo vô cùng xinh đẹp như trong truyện tranh Nhật Bản, họ lễ phép cuối đầu: “Chào mừng tiểu thư trở về”.

      - Các hãy mang hành lý của tiểu thư về phòng và sắp xếp phòng để Summer tiểu thư nghỉ ngơi - chú Trần tiếp lời.

      Lần này Summer bối rối, muốn lại tiếp tục ỷ lại nàng ta nên huýt mạnh vào tay nàng mong giải vây.

      - Nhanh nào hai mình đợi đấy, Anne chặn lời và kịp cho Summer phản kháng vội kéo vào nhà.

      Summer chỉ biết thở dài và vội vàng chạy theo nàng, nghĩ đời này chắc chỉ có mình cậu là bá đạo như vậy.

      Bên trong căn phòng khách được trang trí vô cùng tinh tế với trần nhà cao vẽ các tác phẩm nghệ thuật của danh họa Michelangelo, nó phần nào thể kiến trúc và tính cách của chủ nhân ngôi nhà, vừa huyền bí nhưng cũng vừa quyến rũ, khiến ai ai cũng trầm trồ khen ngợi.

      - hai, em bé bỏng của về rồi đây. Anne bất chợt la lên khi thấy nhân ảnh từ cầu thang bước xuống

      - Biết đường về nhà rồi à, lần này em định trốn ở đâu nữa đây?

      Lời vừa dứt, Summer nhìn thấy nam nhân vô cùng, vô cùng, vô cùng tuấn mĩ, với thân hình cao to, ước chừng khoảng hơn 1,85 m, dáng người cường tráng, nam nhân mặc chiếc áo sơ mi trắng ôm sát người càng làm toát lên vẻ đẹp vạn người mê. Đặc biệt, điểm thu hút nhất ở ta mà Summer cảm thấy như bị cuốn hút chính là đôi mắt. đôi mắt màu xanh lá cây huyền bí càng khiến cho ngũ quan thanh tú của trở nên mê hoặc. Tuy nhiên, trong đôi mắt đó, hiểu sao Summer cảm nhận thấy lãnh khốc và lạnh lùng mà trước giờ chưa thấy ở bất kì ai.

      Summer lại thêm lần nữa phân biệt được đâu là thực, đâu là mơ. Cùng ngày mà nhận quá nhiều bất ngờ khiến cho bạn sốc thậm chí là hoang mang. đời có người hoàn hảo như vậy sao?

      Nam nhân bước nhanh đến bên em 4 năm chưa gặp kia, xoa đầu với gương mặt dịu dàng pha chút sủng nịnh, ôm chặt và : “Nhóc con, em mập ra rồi.” – hai, em ghét nhất, mới gặp mà sốc em rồi, sợ em nữa sao?” Anne nũng nịu

      - biết lý do vì sao em trở về, vậy nên sợ.

      - … đáng ghét

      Nàng ta hết cách với ông này, luôn trước nàng bước. Nhưng biết sao được, hai trước giờ luôn cao tay hơn nàng ta mà lị.

      - so đo với nữa. Giới thiệu với , đây là bạn thân nhất của em, nàng ấy tên là Summer.

      Bây giờ mới chú ý đến bé rụt rè đứng sau lưng em mình.

      ta là ai, tại sao lại giống như vậy chứ? Lòng chợt dâng lên cảm giác khó hiểu, hoài nghi, hoang mang nhưng lại biểu ra, vốn dĩ là người rất giỏi che giấu cảm xúc, đến cả em cưng của cũng khó mà nhận ra.

      vội vàng chấn tĩnh lại tâm trạng của bản thân, lâu rồi mới cảm thấy bất an như vậy.

      - Chào . Tôi là hai của Nguyệt, Lãnh Phong Thần.

      - Chào . Em là bạn cùng trường của Anne. có thể gọi em là Hoàng Khánh Băng.

      nhìn bằng ánh mắt sắc bén mang theo chút hơi lạnh, Hoàng Khánh Băng, là hay, ngờ đời còn có trùng hợp như vậy.

      Ông trời ơi, ông cố tình thử thách tính nhẫn nại của tôi ư. đúng, nếu ông định trêu tôi hãy từ bỏ ngay vì tôi bao giờ ai khác ngoài ấy.

      Lần đầu tiên Summer nhìn thấy ánh mắt bức người như vậy, tim đập nhanh liên tục, cảm giác như làm chuyện xấu mà bị bắt quả tang vậy. khó chịu.

      Mà thôi, cũng quan tâm lắm, đối với bây giờ chuyện nên lo là tìm công việc ổn định và nhanh chóng rời khỏi đây trước khi bị bức chết. vừa nghĩ vừa khinh bỉ bản thân có tiền đồ, người ta mới nhìn mà sợ như vậy rồi.

    4. Victoria Candy

      Victoria Candy New Member

      Bài viết:
      4
      Được thích:
      0
      Chương 3: Tâm của Lãnh Phong Nguyệt

      Sau bữa ăn tối, Phong Nguyệt lấy cớ đưa Khánh Băng tham quan khu vườn tuyệt đẹp kia để tìm gian thích hợp giải thích những chuyện vừa xảy ra. Ánh mắt hồi hộp mang theo chút kích động của làm cho Khánh Băng dạo phải dừng bước và : “Chúng ta là chị em thân thiết, vậy nên cho dù là chuyện gì tớ cũng bỏ rơi cậu”.

      Tiếng to của bạn tốt khiến tâm trạng của Nguyệt trở nên nhõm hơn. khuôn mặt xinh đẹp kia thoáng chút hồng hào điểm tô thêm chút ngượng ngùng làm nổi bật khuôn mặt thanh tú và quý tộc.

      Nguyệt khẽ thở dài, nàng dùng giọng nhàng, thanh thoát để mở đầu cho câu chuyện xảy ra rất lâu trong quá khứ:

      Cha mẹ Nguyệt mất do tai nạn thảm khốc gây ra,khi đó trai mới 15 tuổi phải trở thành người đứng đầu Lãnh thị, còn vừa tròn 12 tuổi. Thời gian trôi qua, dùng bản lĩnh vốn có cộng thêm trí tuệ của thiên tài hô phong hoán vũ khắp thế giới và trở thành tỷ phú trẻ tuổi giàu nhất thế giới theo tạp chí uy tín Forbes bình chọn.

      Khi 20 tuổi, lần đầu tiên người lạnh lùng, lãnh khốc rung động trước . Cả hai rất thương nhau, luôn dùng cả trái tim, sinh mệnh của mình để thương và bảo vệ ấy.

      - mừng cho cậu, vậy tại sao tớ cảm thấy cậu vẫn còn lo lắng yên. Đột nhiên Khánh Băng lên tiếng.

      Cứ tưởng họ mãi mãi như vậy, nhưng ai ngờ cách đây 3 tháng, mình nghe quản gia báo rằng: “ đó bỏ trốn”, những thế ta còn đánh cắp sợi dây chuyền tượng trưng cho gia tộc họ Lãnh”.

      hai cho người tìm kiếm khắp nơi, nhưng ta biến mất như còn tồn tại đời. tớ rất đau khổ và bây giờ bỗng chốc trở thành con người từ thủ đoạn khiến ai ai cũng dám đắc tội.

      - Vậy lý do cậu quay về là để ở bên cạnh giúp ấy tìm lại sợi dây sao? Khánh Băng hồi hộp hỏi.

      - phải, tớ muốn nhờ cậu ở bên cạnh hai cho đến khi ấy trở lại như trước đây. Vì tớ biết cậu có khả năng đó. phải cậu có nghiên cứu về tâm lý học sao?

      - Làm sao có thể chứ, tớ … là người chỉ đọc sách chứ chưa vận dụng bao giờ. Để tớ muốn suy nghĩ…Khánh Băng hoang mang trả lời.

      - Tớ tin cậu làm được mà, hãy giúp tớ!

      Được thôi, tớ chấp nhận, nhưng cậu phải hiểu , tớ làm vậy là để giúp cậu chứ phải vì bất cứ lý do gì. Tiền hay bất cứ thứ gì tớ cũng cần, vậy nên cậu đừng lấy nó ra để so sánh với tình bạn của chúng ta, có được bé ngốc.- “Được chứ, được chứ, tớ cậu nhất!”- Phong Nguyệt vui mừng, nụ cười sáng láng của khiến hoa ghen cỏ hờn.

      “Vậy bây giờ, tớ cần phải làm gì?”- Khánh Băng . Tớ sắp xếp cho cậu làm trợ lý thực tập ở Lãnh thị rồi, chỉ cần cậu có quyết tâm, tớ tin chắc với khả năng của cậu rất nhanh chiếm được lòng tin của ấy.Bởi vì trước đây, ngoại trừ đó và tớ, ai có thể chạm vào ấy cả.

      - Xem ra, khoảng thời gian sắp tới rất khó khăn đây. Dù sao cũng có gì làm khó được Khánh Băng này! Huống hồ gì tớ còn có cậu bên cạnh, Khánh Băng tự tin đáp trả.

      E hèm, Nguyệt đột ngột hắng giọng kèm theo đó là khuôn mặt tội lỗi: “Xin lỗi bé cưng, tớ ra quyết định đưa tớ sang Paris để khỏi vướng bận rồi, sáng mai tớ bay sớm!”, chỉ có cậu là được giữ tớ giữ lại thôi.

      - Vì sao chứ? ta bị điên rồi! Khánh Băng la lên phá tan bầu khí u ám trong long .

      - Nguyệt nhún vai tỏ vẻ bối rối: “Tớ làm sao biết được, tớ cũng tin hai lại đổi ý nhanh như vậy. Mới đầu còn muốn tớ quay trở về. Mà như vậy cũng mừng, có cậu là tớ yên tâm rồi.”

      - Yên tâm cái đầu cậu, cậu muốn mình tớ chinh chiến với ác ma hả? Khánh Băng tức giận đến đỏ mặt, quơ quơ hai cánh tay như định bóp chặt cái cổ bé , xinh xắn của bạn giả ngu ngơ kia.

      Bỗng tiếng động kèm theo tiếng bước chân của ai đó tiến đến gần cùng với giọng chỉ mới nửa tiếng nghe thấy nhưng sao lạnh lẽo quá: “Em thân mến, em tám xong chưa”. Người hai giống như ác ma trong truyền thuyết đội lốt con cừu non bước đến bên cạnh tựa như muốn nuốt chửng hai bé, : “Em ngoan phải ngủ sớm mai mới có sức chứ!”, “Mau vào nhà !”- Giọng tưởng chừng như nhàng này ra chứa mệnh lệnh và tưởng chừng như nếu ai làm trái lời biết được cảm giác sống còn khó hơn là chết. đáng sợ - Khánh Băng thầm nghĩ.

      Nàng ta vội bước đến mức quên mất con bạn thân lù lù đứng góc phía sau. hết cách với hai. Chỉ vì muốn đuổi mà lại dùng cái giọng chết người đó. Tối nay chắc gặp ác mộng đây.

      Bóng dáng Nguyệt vừa khuất, ở đây ngay tại khu vườn địa đàng này, bầu khí tràn ngập tà ác và bức bách khiến Khánh Băng muốn trốn chạy cũng kịp.

      - Từ mai là thư kí của tôi, nhiệm vụ của là nghe theo mọi mệnh lệnh của tôi. Nếu để cho tôi phát bất kì ý đồ tốt nào của đối với tôi hay với gia tộc này ngày đó là ngày giỗ của , nghe . Lãnh Phong Thần dõng dạc tuyên bố, ánh mắt còn liếc nhìn , tỏ vẻ khinh thường.

      Khánh Băng lúc đầu còn sợ hãi và yên lặng đứng để nghe giáo huấn, nhưng nghe đến câu: “Có ý đồ tốt đối với tôi hay với gia tộc này” khiến máu dồn lên tới não. hung hăng đáp: “ là quá tự tin hay vốn dĩ mắc chứng bệnh tự kỉ?”- “Tôi mà thèm có ý đồ với ư, nực cười.”

      “Tốt nhất là như vậy!” đáp câu khiến muốn đánh trận cho chừa cái thói xem ai ra gì. Nhưng nghĩ đến đây là địa bàn của , nhanh chóng khôi phục lại bộ dạng ngốc nghếch và đáp: “Tôi ngủ đây”.

      Ngay sau câu đó, quay mặt chạy bằng tốc độ ánh sáng, vượt mặt mà tiến thẳng vào tòa lâu đài nguy nga đứng sừng sững trước đó khoảng 500m. quên ngoảnh đầu lại và làm bộ mặt xấu, lè lưỡi trêu chọc . khiến tức điên mà. Chưa có người con nào cả gan như .

      “Xem ra cũng khá thú vị nhỉ, được thôi, tôi còn rất nhiều thời gian để chơi đùa với , .”- Lãnh Phong Thần dùng ánh mắt sắc bén nhìn theo dáng vẻ hối hả của Khánh Băng mà nghĩ.

      Sáng sớm hôm sau, lúc Khánh Băng thức giấc mặt trời cũng gần lên tới đỉnh. nghĩ ra điều gì đó và chạy ào đến phòng của Phong Nguyệt mới hay tin ấy rời từ sáng sớm rồi. – “Khiếp , được Paris nên hèn gì tranh thủ đến mức quên tạm biệt mình, đứa bạn khốn kiếp này. Ta hận người”- Summer ồn ào, bực dọc khua tay, múa chân mà đánh đấm vào vách tường bên cạnh được chạm khắc tin xảo và dát đầy những lá vàng.

      Cùng lúc đó chuông điện thoại vang lên làm giật nảy: “Cậu luôn nha! Còn điện thoại chọc điên tớ.” – “Đâu có, tớ sao có thể quên tạm biệt cậu, với lại tớ muốn nhắc cậu chuyện. Tuyệt đối được nhắc đến đó trước mặt hai tớ, là cậu thê thảm đấy nhé. Bái bai cục cưng, chụt chụt chụt.”

      “Gớm ghiếc”, Khánh Băng tức giận buông điện thoại và thầm câu như tự chấn tỉnh bản thân: “Tại sao mình lại dính dáng đến hai người như dị nhân này cơ chứ, biết còn giữ được cái mạng này đến bao giờ!” thầm tiếc cho bản thân quá ngu ngốc tin vào con bạn thấy họa là chạy trước kia.

      Nhưng nghĩ lại, vậy cũng hay, kiếm được việc làm rồi, chắc chức vụ này cũng tệ đối với người mới ra trường như . Cố gắng hoàn thành nhiệm vụ nhất định sao. Lại lần nữa, muốn đánh cược với số phận. trước giờ phải là người dễ bỏ cuộc, vậy nên tin chắc khiến ta phải cảm thấy cảm ơn ông trời khi quyết định giữ lại.

      Vừa , vừa nghĩ, để ý đến cái cột to bự chảng chặn ngay trước mặt. Rầm!

      “Chúa ơi, con ngu quá, con hối hận quá, mơ mộng chi để rồi đầu u cục như bị búa của Thor giáng xuống vậy nè, đầu bây giờ chỉ toàn mây đen và sấm sét. thề, đếm tới 3, gặp bất kì ai cũng trút giận lên người đó.” lộ ra nụ cười bí hiểm khiến ai cũng phải nghi ngờ.

    5. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,787
      @Victoria Candy ơi, em cố gắng post hoàn truyện nha, sau tuần thấy em hồi chị ban nick hoặc trừ ruby cho phần truyện này nhé.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :