Liệu nhiều năm sau còn nhớ, có từng rất cố gắng thương ?
Tác giả: Trương Tiểu Nhàn
Edit: MissRain
()
Trước đây.
Em luôn tưởng tượng.
Tưởng tượng sau này kết hôn.
Mặc pyjama ở nhà.
Chắc chắn là màu xanh đậm.
Có viền ô vuông.
Loại có tay áo và ống quần đều dài.
tới lui trong phòng khách.
từ phòng khách ra.
Tay cầm cặp ly tình nhân.
Của là màu xanh.
màu xanh lá đậm.
Của hạnh phúc kia chắc chắn là màu hồng phấn.
Hai ly cà phê nghi ngút khói.
bưng đến trước mặt nàng.
Thổi lấy thổi để.
Rồi cho nàng biết.
Cẩn thận nóng.
chắc chắn say mê nhìn nàng uống.
Sau đó cầm ly của mình lên.
Từ từ nhấm nháp.
Nàng rời giường nấu cơm cho .
liền kéo tấm chăn màu trắng.
Đắp ở người mình.
Cúi lưng ngồi xếp bằng ở giường.
Xem NBA.
Lúc nghỉ ngơi giữa trận.
đến phòng bếp.
Ôm lấy eo nàng từ phía sau.
Chỉ nhìn mà tiếng nào.
Nàng nấu cháo hay thứ gì đó cho .
Ăn xong điểm tâm.
kéo nàng ngồi vào lòng mình.
Chỉ vào ngôi sao bóng rỗ NBA.
Tự kỉ .
đẹp trai hơn .
Rồi nàng vì mặc bộ đồ rất đẹp
Chắc chắn là bộ đồ thể thao tình nhân.
Hai người tay nắm tay.
tản bộ dưới lầu.
Khi nàng thấm mệt.
liền ngồi xổm người xuống.
Cõng nàng tiếp tục .
Hai người cùng chợ mua thức ăn.
dù chẳng biết gì cả.
Vẫn theo sau nàng.
Nhìn nàng chỉ vì hai cân tiền lại trả giá cùng người khác đến mặt đỏ tận mang tai.
chắc chắn cảm thấy rất đau lòng.
Sau đó tiến lên đưa tiền.
Lòng giận dữ muốn trách mắng chủ tiệm.
Nhưng cố nén lại cơn giận.
Kéo tay nàng xoay người bước .
Tiếp đó .
Sau này đừng vì những món lợi lặt vặt.
có tiền.
nuôi em.
Nàng nghịch ngợm cười.
Có thể em nguyện ý để trông em.
có hay lại bất đắc dĩ cười nuông chiều.
Sau đó nhàng xoa xoa tóc nàng.
Hay có thể là.
tâm tình rất tốt.
Muốn vì nàng nấu cơm.
Liền len lén lên mạng học.
Sau đó thừa dịp nàng chưa tan tầm.
Làm bàn toàn món ăn nàng nhất.
Đốt nến lên.
Cầm chai rượu đỏ.
Lại lấy điện thoại động ra gọi cho nàng.
Cưng ơi em đến đâu rồi.
(Hai)
nhận được tiền thưởng,
Lên kế hoạch lâu cùng nàng du lịch.
Nàng nhất định ngại đắt.
dạo công viên là được rồi.
ngoài miệng hùa theo được, được.
Thế nhưng lại lặng lẽ đặt tốt vé máy bay.
Em dường như có thể thấy được nhếch mép đắc ý.
Hai người du lịch trở về.
đem ảnh chụp rửa ra.
Treo kín cả tường.
Nàng chân trần tại phòng khách vui vẻ nhảy nhót khiêu vũ.
Lôi kéo xoay quanh.
chắc chắn cảm thấy mình là người hạnh phúc nhất thế giới.
có hay nghĩ rằng.
Mọi thứ đều vô cùng đáng giá.
Sinh nhật của lại đến.
Nàng chữ cũng đề cập đến.
nhất định cho rằng nàng quên.
Kết quả về đến nhà phát nàng mua chiếc CASIO mà mình thích nhất.
(Ba)
Mùa đông đến.
Lại mùa đông giá rét.
Nàng có hay vì đan tốt chiếc khăn quàng cổ.
Sau đó mang khăn quàng cổ nhìn rất đẹp mắt.
thích màu xám tro.
Dệt kim.
Len.
Lông cừu.
Nàng có thể nghĩ đến.
Đều vì chuẩn bị đầy đủ.
vẫn còn lạnh chứ.
còn có thể.
Lâu lâu lại khó chịu ngay ngực.
Nàng lo lắng nhìn .
Sau đó cởi áo để nàng xem vết tích do phẫu thuật lưu lại.
Nàng thương hỏi có đau hay .
chỉ hừ .
Sớm hết đau rồi.
Cuối tuần,vào mùa xuân, cùng tản bộ công viên.
Nếu như hai người đúng lúc nhìn thấy học sinh tiểu học chơi xuân.
có hay với nàng.
Rằng hồi bé rất là hiếu động.
Đến cả giáo nhà trẻ cũng cho phép .
Nàng có hay cười đến chảy nước mắt.
Sau đó dùng dư quang liếc mắt nhìn nàng.
tay kéo tay nàng.
Giả bộ giận dỗi.
Hai người về đến nhà.
Mở TV.
chuyển đến đài truyền hình Hồ Nam.
Nếu như vẫn còn Chí tiến thủ mỗi ngày.
Râu mép của Uông Hàm hẳn đều bạc.
có lẽ .
Đừng có xem Happy camp.
Chương trình Chí tiến thủ mỗi ngày cao cấp hơn.
thế còn cố dùng vẻ mặt nghiêm trọng.
Đến khi nàng tưởng là .
mới cười lớn lên.
(Bốn)
Bạn bè cạnh nếu so ra đều sớm lên chức bố.
có hay rất đố kị.
Sau đó về nhà với nàng.
Chúng ta cũng sinh đứa .
thích con hay con trai hơn.
hẳn là thích con trai hơn.
Con nếu như giống nhiều rất dễ ghét.
Nàng sinh.
Có hay như những gì em tưởng tượng.
Đầu tiên sinh trai.
Rồi lại sinh em tốt nha.
Sau đó nghiêm túc .
Sinh nữa .
nuôi mọi người.
Lại đến tết lịch.
nghênh tiếp ba và mẹ.
Còn có đứa em trai nhất.
Mang theo nàng cùng nhau du lịch.
Mọi người dọc đường chụp rất nhiều ảnh.
Mỗi tấm đều đeo kính râm.
Nàng cười .
lại như vậy nhìn rất đẹp trai.
Liệu nàng có xoay người giọng .
Làm gì cũng đều đẹp.
Sau đó lại tự kỉ.
Em.
Muốn hỏi chút.
Có thể tham gia hôn lễ của hay .
Em muốn nhìn thấy nàng.
Nàng hẳn là vừa tốt vừa đẹp .
Em muốn.
Nhìn dáng vẻ hạnh phúc.
Em muốn.
Cùng vào thánh đường kết hôn.
(Năm)
Gặp lại .
Đột nhiên cảm thấy tất cả mọi thứ vẫn như vậy.
Trong lòng em mãi là người thể thay thế được.
Thế nhưng lần này lại nghiêm trọng.
Nghiêm trọng là vì đến đêm nay em khóc.
Tâm trí chỉ toàn là .
với mọi kiểu.
Em nghĩ đến đây là đủ rồi.
Chúng ta bình an vô sống ở trong thế giới của chính mình.
Em còn có thể vụng trộm nhớ về .
muốn nghe những lời này của em.
Tâm trí của em tự động xóa tất cả.
Thế nhưng em em đợi .
Rằng em đợi cho đến cuối đời mình.
Bởi vì tại em còn dũng khí đó.
Tuổi thanh xuân quá ngắn ngủi.
An phận phù hợp với người cao lớn như .
Ở cùng năm, hai năm, ba năm, bốn năm... dắt tay nhau qua bao xuân hạ thu đông, cùng cảm nhận vô số hỉ nộ ái ố, trải qua bao nhiêu chuyện lớn chuyện . Thế nhưng cuối cùng dắt tay cùng thảm đỏ lại phải là em. Mà người đàn ông đứng cạnh em cũng chẳng phải là .
Đứng cạnh ấy nhợt nhạt mỉm cười, nhìn cùng dâu xinh đẹp, vậy mà trong khoảnh khắc đó em lại thấy buồn phiền.
Em từng với rằng, chúng ta kết hôn nên làm lễ cưới quá long trọng, áo cưới đẹp, tiền biếu nhiều, hay có nhiều người chúc phúc. Mà chỉ cần tay trong tay đến cục dân lĩnh sổ đỏ, sau đó bắt đầu làm cặp nông phu nông phụ sống cuộc hôn nhân bình thản qua ngày – với em thế là đủ.
còn cười hỏi: "Gia đình đều là vương tử công chúa thế nào đến hai ta lại thành nông phu nông phụ rồi?"
Đơn giản thôi, vì em sớm còn tin vào chuyện cổ tích.
Những quán hàng rong, chợ trời lâu năm, vài chuyến du lịch ngoại ô, cùng với đôi bàn tay vì giặt giũ nhiều nên thô ráp đến chịu nổi khiến em hiểu được cái gì là bình bình đạm đạm, cái gì là năm tháng tươi đẹp.
Bình bình đạm đạm chính là, dù nơi nào cũng đều nắm tay em, hôn mặt em để em biết được dù có chuyện gì xảy ra cũng đều luôn bên cạnh. Năm tháng tươi đẹp là mỗi sáng sớm thức dậy, người bên cạnh em là , em nhàng dùng đầu ngón tay đảo qua trán , chân mày, cánh mũi, lặng lẽ hôn lên gương mặt .
Về sau nữa, chúng ta thường vì ít chuyện vặt mà phát sinh cải vả. Luôn là bảo em thay đổi rồi, em cũng bắt đầu trách thiếu chăm sóc, thiếu dịu dàng. Tuy rằng lúc ấy em rơi lệ, em vẫn muốn dựa vào bờ vai của .
Em với : có , nơi nào em cũng muốn .
Em với : Chỉ cần có , cái gì em cũng sợ.
Em với : Dù thế nào nữa, xin đừng buông tay em ra, đừng bỏ lại em mình.
Em với : Nếu như em tùy hứng khiến cách nào thuyết phục, xin chỉ cần ôm em, cái ôm là có thể ổn rồi.
Em với : là người đầu tiên và cũng là người duy nhất em muốn lấy làm chồng.
Em rất nhiều nhưng lại nhớ , em nên làm gì bây giờ?
Con luôn mất lý trí khi người. Dù cho trước mặt người khác có tỏ ra kiêu hãnh như thế nào cuối cùng cũng vì muốn rơi nước mắt, mà ngừng tìm cách quấn quýt, dùng cái chết đe dọa rồi vô thức trở nên lạnh nhạt.
Vì vậy bắt đầu luyện thành người an nhiên, đọc sách, viết chữ, ngủ. Cũng hề chờ mong những niềm vui nữa, vì câu đầu tiên khiến cho viền mắt hồng hồng, vì món quà mà vui vẻ nhiều ngày, tha thứ cho người phạm cùng sai lầm vô số lần, vào đêm khuya lại trừng mắt chờ điện thoại của người nào về trễ, đem miễn cưỡng tạm thời coi là hứa hẹn đời, ngây ngốc khóc mà chẳng cần phân biệt thời gian địa điểm nữa....
Nhưng những việc đó đều là những gì em làm cho .
Em nổ lực bên cạnh tươi cười, nổ lực trở thành như hoa hướng dương rực rỡ.
xem, em đúng là vẫn còn trưởng thành. Bất luận về sau có thể hay được hay , em cũng còn xúc động như vậy nữa.
Khi em mặc áo cưới màu trắng, được bố dắt tay chậm rãi vào giáo đường, đem tay em giao phó cho người đàn ông kia, linh mục hỏi hai bên có nguyện ý dù bần cùng, đớn đau hay bệnh tật đều gắn bó bên nhau đến chết hay , trả lời YES I DO sau đó trong nháy mắt ngón áp út được đeo vào vệt sáng rực rỡ - nước mắt em lặng lẽ chảy xuống hai gò má.
Đây là lần đầu tiên em khóc trong khung cảnh hạnh phúc như thế, cũng là lần cuối em khóc vì .
Cũng như ngày hôm nay, đứng tại vị trí đèn chiếu xuống nơi lễ đường, dắt tay dâu của , ở trước mặt mọi người tuyên thệ - muốn cùng nàng làm bạn đến già.
Lời thề tựa như từng quen biết kia, chợt xa rồi chợt gần trôi lơ lửng bên tai em
Cũng như nhiều năm trước em gặp lần đầu, khuôn mặt dịu dàng lúc ấy thu hút hàng vạn ngàn lần ánh mắt đầy say mê của em.
Trong tiệc cưới, đến đây mời rượu, em bình tĩnh lời chúc phúc.
Nhìn vì ấy đốt thuốc lá, vì em lột kẹo. Sau đó nắm tay ấy lặng lẽ ly khai.
của trước đây, biết em sợ tối, sợ sâu, sợ chích… sợ rất nhiều thứ.
Nhưng từ đầu đến cuối lại biết: em sợ nhất chuyện, là cuối cùng được gả cho .