Giới Thiệu: Câu chuyện về chàng trai, từ thể tu luyện, nhưng lại có ý trí kiên ̣nh, nguyên nhân là do có quyển bí kiếp trong đan điền của hắn, nuốt hết linh khí do hắn tu luyện cả mười mấy năm. Cho tới ngày kẻ cắp đó còn vật dụng để tiếp tục chứa đựng linh khí nữa và buông tha, trả tự do cho hắn, con đường tu tiên nghịch thiên mở ra cho hắn. Đăng tiên lộ đạp khúc hành ca, kiếm nơi tay, thiên hạ độc tôn! Tu vi phàm giới được chia làm chín cấp. Luyện khí, Trúc Cơ, Kim đan, Nguyên , Ngưng Thần, Thừa Đỉnh, Hư Thần, Kiếp Biến, Hóa Thần. Tu vi tiên giới được làm chín cấp. Hư Tiên, Kim Tiên, La Tiên, Đại La Tiên, Huyền Tiên, Thừa Tiên, Tiên Vương, Thiên Tôn, Đại Đế. Còn cấp bậc Hỗn Độn sẽ cập nhật sau.
Chương 1: Quyển Sách Bí Ẩn Long Tiền Trấn, Lý gia. Dưới cái nóng chói chang. Trong quảng trường Lý gia, tất cả nam, nữ thanh niên điều tụ tập luyện công, chỉ được lúc thì ai chịu nổi cái nóng gay gắt điều chạy vào bóng râm dưới cây đại thụ để nghỉ ngơi. Có một nam trung niên vòng vòng trong quảng trường theo dõi mọi người luyện công, lâu lâu hắn lại hừ tiếng, khiển trách những thiếu niên này. hắn tên là Lý Diệu Ân, là ngũ trưởng lão gia tộc. tản đá to trong quảng trường có một nam thanh niên dánh người thon dài, trông thập phần tuấn, hắn khoảng 17, 18 tuổi, hắn bền bỉ như một pho tượng chống lại cái nóng. Lúc này là giữa tháng chín, là lúc cuối thu nắng gắt nhất, phơi nắng dưới ánh mặt trời. Thiếu niên khôi ngô kia tuy rằng mày luôn nhíu chặt, nhưng mà thủy chung đứng lên, mồ hôi nhễ nhãi cả hai bên thái dương. Hắn tên là Lý Tiến luyện công pháp của lý gia - Dương Minh Quyết. Võ giả tu luyện là nhờ linh khí của trời đất, nhưng công pháp "Dương Minh Quyết" này có thể mượn lực lượng của ánh nắng mặt trời để năng cao tốc độ hấp thu linh khí thiên địa. Nhưng dưới ánh nắng chói chang này ai có thể chịu được, cao lắm được mười lăm, hai mươi phút lại chạy vào bóng râm để hóng mát. Nhưng Lý tiến lại khác, từ lúc mặt trời chưa mọc hắn đã bắt đầu luyện công, dưới ánh nắng này phải những thiếu niên mới lớn này chịu nổi. Nhưng Lý Tiến tu luyện phải ngày 1 ngày 2, hắn tu luyện như thế đã suốt mấy năm. phải cần bao nghị lực, khiên ̣nh để có thể làm như vậy!. Chỉ tiết là tư chất hắn quá kém, mặc dù tu luyện như thế mà hắn vẫn chưa đạt được luyện khí tầng một sơ kỳ, nếu đổi lại là một người khác có nghị lực như vậy, thấp nhất cũng đạt được luyện khi tầng ba. Tu vi võ giả được chia làm chín tầng là luyện khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên , Ngưng Thần, Thừa ̉nh, Hư Thần, Kiếp Biến, Hóa Thần. Luyện khí kỳ được chia làm chín cấp nhỏ, như luyện khí từ cấp 1 tới cấp 3 được gọi là luyện khí sơ kỳ, cấp 4 tới cấp 6 là luyện khí trung kỳ, từ cấp 7 tới cấp 9 là luyện khí hậu kỳ, cấp bậc luyện khí sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, còn cảnh giới cao hơn luyện khí kỳ như trúc cơ kỳ được chia thành 3 tiểu cảnh giới là nhất giai, nhị giai, tam giai. Mỗi tiểu cảnh giới từ hậu kỳ tới ̉nh phong điều gặp bình cảnh "Tâm ma", phải vượt bình cảnh mới có thể đột phá nên mỗi một tầng điều chênh lệnh rất lớn. Nhưng Lý Tiến tu luyện tới nay chưa đạt được luyện khí tầng một. Mọi người trong gia tộc sau lưng điều gọi hắn là rác rưởi, nhưng ai dám làm gì hắn, ai biểu sao lưng hắn có đại bá cường đại là nhị trưởng lão trong gia tộc, từ cha mẹ hắn mắc bệnh nặng qua đời chỉ còn mỗi một người thân là đại bá. Từ nhỏ thấy hắn tu luyện được nên ông đã mời hết y sư trong trấn mà vẫn tìm được nguyên do, nên đại bá hắn rời khỏi gia tộc để tìm linh thảo để chữa trị cho hắn, nhưng đã mấy năm mà thấy trở về, người trong gia tộc điều nghi vấn nhị trưởng lão đã chết, nhưng ai dám đuổi Lý Tiến ra khỏi gia tộc cả. Ai dám chắc một ngày nào đó nhị trưởng lão trở về gặp được đứa cháu cưng của mình, lúc đó ai chịu nỗi sự tức giận của cường giả luyện khí hậu kỳ ̉nh phong!. Nhưng đuổi được nhưng sau lưng lại gọi hắn là rác rưởi, phế vật. - Đúng là phế vật mà, đã biết tu luyện được thì tự mình rời khỏi gia tộc . Thật chướng mắt. - Kệ , ai biểu người ta sao lưng có đại bá cường đại chứ. - Đã bao nhiêu y sư xem điều nói bệnh, tật vậy do tư chất hắn quá kém thể tu luyện được. Thế mà còn ngồi đó giả vờ giả vịt, ́ ý ngồi đó thôi, căn bản tu luyện. Trong quảng trường những thiếu niên kia điều khinh bỉ, sỉ nhục hắn. - Hừ, nếu nói hắn giả vờ thì ở đây ai ra đó ngồi suốt mấy giờ nghỉ, thì tuần này cần ra đây luyện công nữa, còn giờ thì tất cả ra luyện công. Khi Lý Diệu Ân ngang nghe những thiếu niên này bàn tán thì hung hăng giáo huấn chúng, hắn quay đầu nhìn lại Lý tiến, trong mắt hắn nổi lên một tia tán thưởng song song đó cũng là thương hại, hắn lắc đầu thở dài rồi quay . Lý tiến vẫn thủy chung ngồi như pho tượng để ý những lời nói đó vào tai, phải hắn có tự tôn của mình mà là hắn đã quen những lời đó cũng thèm để ý. Ai cũng hắn tu luyện được, nhưng cũng chỉ có hắn biết thôi, từ lúc tu luyện tới nay hắn cảm nhận tốc độ hấp thu linh khí của mình cực nhanh nhưng làm sao cũng vào được đan điền do có một kẻ trộm trong đan điền hắn ăn cắp hết linh khí do hắn hấp thu suốt mười năm nay, nhưng hắn vẫn từ bỏ tu luyện ngày nào. Hắn vẫn tin một ngày nào cả kẻ trộm này sẽ vừa lòng và buông tha hắn, bí mật này hắn đã giấu suốt mười năm nay tiết lộ cho bất cứ ai, dù là đại bá. Hắn sợ mọi người biết sẽ cho hắn là quái vật. Nên hắn đem bí mật nói cho người thứ hai biết. Lúc này Lý Tiến bỗng dưng mở mắt dừng tu luyện lại, phải hắn từ bỏ mà do hắn biết kẻ trộm trong người hắn đã no bụng gầ̀n như sắp nổ. Hắn sợ có biến hóa lớn kinh động tới mọi người. Lý Tiến đứng dậy rời khỏi quảng trường về biệt viện cho những đệ tử của gia tộc. - Hừ, cuối cùng hắn cũng đã biết mình là phế nhân rồi sao?. - Gần tới ngày đại hội trong gia tộc, nếu hắn chưa đạt được luyện khí tầng ba thì dù cho có nhị trưởng lão cũng thể giữ hắn lại. Lý gia mỗi năm năm điều tổ chức đại hội tỉ võ để tuyển ra nhân tài để bồi dưỡng ra một thiên tài trong gia tộc, nhưng có quy ̣nh đệ tử trong gia tộc mười tám tuổi ma chưa đạt được luyện khí tầng ba điều có tư cách tham gia. Lý Tiến còn 3 tháng nữa là đủ 18 tuổi nhưng cả tầng một vẫn chưa được nói chi là tầng ba. Lúc này Lý Tiến đã trở về tới sân biệt viện, hắn nhìn xung quanh khi biết có ai hắn mới yên tâm ngồi xuống đọc khẩu quyết bất đầu vận công. - Gần được rồi. Lý Tiến cảm giác đan điền hắn run dữ dội, hắn biết chỉ một chút nữa thôi là kẻ trộm sẽ buông tha cho hắn, nén sự vui mừng xuống hắn tâm trung hấp thu linh khí. Ầm ầm ầm Đan điền hắn bỗng vang lên tiếng nổ, hắn cảm giác mơ hồ rồi ngất . biết qua bao lâu hắn chợt tỉnh vậy, trong cơn mơ mơ màng màng hắn bỗng nhớ tới vật đan điền, hắn bắt đầu thử vận công tu luyện, làm hắn mừng như điên là từng dòn linh khi chen nhau chui vào đan điền, khiến hắt khẽ rên một tiếng sung sướng. Luyện khí tầng một sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, ̉nh phong. - Mới tu luyện mà gần đột phá rồi sao? Có mau quá ? Hắn cảm giác tốc độ của mình sao lại quá nhanh nân tự hỏi, khổng lẽ mình là thiên tài tu luyện sao?. Hắn nén lại sư nghỉ vấn của mình nhắm mắt lại tiếp tục tu luyện. Ầm Trong điền hắn bỗng lên tiếng nổ, hắn mở mắt ra nhìn lên trời thét lên một tiếng dài. - Đột phá rồi, cuối cùng ta cũng có thể buớc con đường nghịch thiên thành tiên này. Từ này về sau ta muốn chịu đừng sự nhục nhã nữa. - Con đường của ta sẽ mở từ đây, ai có thể cản được, dù là thiên ̣a. Khi hắn thét lên xong, lại thở dài một tiếng bao nhiêu uất ức, nhục nhã của hắn sẽ trả lại cho nhưng người đã khinh hắn. Hắn nhắm mắt lại điều tức củng ́ tu vi lại. Lúc này hắn chợt nhớ tới kẻ trong đan điền của mình, hắn tập chung tin thần dùng thần thức soi vào đan điền, khiến hắn kinh ngạc là trong đan điền xuất hiện một quyển sách màu vàng óng ánh, khi thần thần thức soi tới quyển sách chợt nó rung lên như muốn phá nát đan điền để chui ra. Lý Tiến hừ một tiếng bộc phát khí hắn lên để trấn áp nó, mặc dù tu vi rất thấp nhưng khí thế do trời sinh mà có, với lại hắn đã chịu nhục nhã, uất ức do kẻ trộm này mà nên, nhưng giờ muốn phá nát đan điền đoạt đường tu luyện hắn sao hắn chịu được chứ. thể như thế! Hắn thét lên điên cuồng như một con thú tranh dành thức ăn vậy. Lý Tiến lúc này mồ hôi đã lăn dài xuống hai bên trán mà quyển sách kia vẫn ngoan ́ dừng lại. Qua hồi lâu, hai bên giằng co lúc này quyển sách kia cuối cùng cũng từ bỏ chống đối lại chủ nhân nó. Lý Tiến cuối bỏ được gánh nặng này, hắn vội thở ra một hơi hắn nhìn lên bầu trời, hắn thầm nói "Trời cũng đã khuya, mọi người chắc sắp luyện công về", hắn đứng dậy xoay gót bước nhanh vào phòng.
Chương 2: Công Pháp Nghịch Thiên Lý Tiến lúc này đã vào phòng và ngồi chiếc giường, hắn khoanh hai chân lại dùng thần thức soi vào đan điền, thần thức vừa tới đan điền thì bắt gặp một quyển sách màu vàng lơ lững, khi thần thức soi tới quyển sách thì chợt thức hải của hắn đau lên dữ dội làm hắn phải đóng thần thức lại. Khi cơn đau qua hắn lại một lần nữa dùng thần thức soi vào đan điền nhưng làm hắn kinh hãi quyển sách kia đâu rồi!. Lý Tiến lại lần nữa lục khấp nơi trong đan điền vẫn tìm thấy quyển sách, hắn thầm nói " lẽ thần thức lại phá nát quyển sách? thể nào quyển sách đó trộm biết bao nhiêu linh khí của mình lại dễ dành phá nát sao?". Lý Tiến rơi vào trạng thái trầm tư suy nghỉ, qua hồi lâu hai mắt hắn bỗng sáng lên. Hắn dùng thần thức lần nữa nhưng phải tìm kiếm trong đan điên mà là thức hải. Thần thức vào tới thức hải thì như hắn suy đoán, quyển sách ở đó! Thần thức vào bên trong chạm quyển sách màu vàng thì từng dòng thông tin truyền vào đầu hắn "Nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh hỗn độn, hỗn sinh vạn vật..."Hỗn Độn Quyết" từ dòng khẩu quyết trôi vào đầu Lý Tiến làm hắn rơi vào trầm tư lần nữa. "Thiên ̣a vạn vật làm sao có thể nắm giữ?. Thiên là căn cơ của trời đất, biến hóa vô cùng. con người muốn chống đối Thiên ̣a thì giống trứng chọi đá. Thiên ̣a nắm giữ vạn vật bao gồm cả Đại Đạo. Đại Đạo biến hóa, trăm biến vạn hóa. Trước muốn nắm nắm giữ Thiên ̣a, hãy lĩnh ngộ Đại Đạo, mà "Hỗn Độn Quyết" có thể diễn sinh vạn vật bao gồm Đại Đạo". Lý Tiến cảm giác cơ thể mình run rẩy do hắn vui mừng mà ra, hắn thầm nói "Nếu ta có thể hiểu thấu được Đại Đạo thì có thể nắm giữ Thiên ̣a. Thiên ̣a vẫn còn, ta đây bất diệt" Hắn nén sự vui mừng xuống, miệng lại lẩm bẩm khẩu quyết của "Hỗn Độn Quyết" hắn bắt đầu tiến vào trạng thái tu luyện, lúc sau hắn vừa vui vừa sợ, vui là do công pháp tu luyện gặp chướng ngại gì cả, còn tốc độ hấp thu linh khí của hắn lúc này gấp công pháp nhân cấp lúc trước mạnh hơn tới mấy trăm lần, hắn lại sợ linh khí biến động làm cho người trong gia tộc chú ý, sợ là sẽ mang lại tai họa lớn. Hắn thầm nói "Khi chưa có thực lực để bảo vệ bản thân nên tiết lộ bí mật này" Công pháp được chia làm ba cấp, nhân, ̣a, thiên mõi một cấp bậc là chiến kỹ chênh lệnh rất xa, như hai người lực chiến điều ngang tài ngang sức họ điều đo theo chiến kỹ của ai cao hơn thì người đó quyết ̣nh thắng thua trong trận đấu. Lúc này trong lý gia hỗn loạn, tất cả cấp bậc cao điều tụ tập ở chính điện Lý gia đợi đại trưởng lão lên tiếng. - Theo như suy đoán của ta. Khu vực gần đây có một cường giả tu luyện mới có thể sinh ra hiện tượng biến động linh khí như thế. Người lên tiếng là nam nhân hơn 60 dáng người bình thường, hai bên tóc đã mọc đầy hoa râm. Hắn tên Lý Thế Vinh là đại trưởng lão. Khi nghe đại trưởng lão nói, mọi người liền bàn tán xôn xao lên. - Vậy, bây giờ chúng ta nên làm gì?. Mọi người bàn tán xôn xao thì chợt có một nam nhân lên tiếng hỏi. Nam nhân này hơn 40 dáng người có gì đặc sắc, khuôn mặt thì lại trầm, nhìn vào là biết lòng dạ thâm hiểm. Hắn tên Lý Minh là gia chủ Lý gia. Hắn tu vi cao chỉ là luyện khí tầng bảy sơ kỳ, gia chủ phải là người quyền cao nhất mà là đại trưởng lão. Cũng do cha hắn là đại trưởng lão nên mới được bổ nhiệm làm gia chủ, quản những chuyện như tài nguyên tu luyện và những chuyện nhỏ nhặt trong gia tộc. - cần làm gì hết, nếu người này có ý đồ gì với chúng ta thì làm thế nào cũng chống lại nỗi. Mọi người giải tán . Lý Thế Vinh trầm tư một lúc mới mở miệng nói. Nói xong hắn thở dài đứng dậy rời khỏi chính điện, mọi người lúc sau cũng thay phiên nhau rời hết. Lý Tiến đã ngừng tu luyện từ sớm, hắn ngồi tìm hiểu về quyển sách màu vàng này. Nếu hắn biết do hắn tu luyện mà làm cho tầng lớp cao trong gia tộc một phen hỗn loạn chắc hắn cười ra cả nước mắt. - Vẫn tìm được manh mối gì hết. Haizz có lẽ nên cưỡng cầu tùy duyên sẽ đến. - Ở đây thể tu luyện được sẽ gây ra động tỉnh rất lớn. Vậy ra ngoài thí luyện một lần xem, còn hơn 3 tháng mới tới ngày đại hội gia tộc lúc đó chắc đại bá sẽ quay về. biết đại bá biết mình tu luyện thì sẽ vui như thế nào. Hắn từ nhỏ cha mẹ mất sớm chỉ có mỗi một người thân là đại bá hắn, từ nhỏ đã luôn hắn gạt bỏ hết chuyện tu luyện để phiêu bạt khắp nơi tìm linh thảo thần dược để chữa bệnh cho hắn. Hắn đã thề với lòng khi nào tu luyện được nhất ̣nh cho bất kỳ ai gây tổn thương cho người thân của hắn, thân nhân là nghịch lân của hắn, ai đụng vào chỉ có chết. - Cũng gần tới ngày đại hội biết có bao nhiêu người chờ đợi để sỉ nhục ta khi bị loại khỏi gia phả. - Hừ, tới lúc đó ta sẽ cho mỗi người cái bạt tai, vì dám xem thường ta. - thể ở đây nữa phải mau ra ngoài rèn luyện để tăng thực lực, hung hăng chà đạp bọn nhóc kia. Lúc này Lý Tiến đã xuất hiện ở núi Ngũ Chỉ Sơn! Cách Lý gia 10 dặm. Khi vừa vào núi, hắn bỗng chợt nhớ tu vi của bản thân chỉ mới luyện khí tầng một sơ kỳ lại dám thí luyện ở nơi xuất hiện đầy thú này, hắn thầm nói "Thật là biết tự lượng sức. Phải tìm hang động nào đó để đề cao tu vi mau thôi, lỡ thú xuất hiện chỉ con đường chết". dọc theo đường lên núi gần 2 giờ Lý tiến lại lấy làm lạ. Sao gặp một con thú nào hết?. Hắn cũng để ý nữa tiếp tục , có thú càn tốt chứ sao! thêm 1 giờ nữa hắc chợt dừng lại. Hắn phát hiện một hang cũ kỹ, trước hang đống đầy gián nhện. Hắn suy đoán nơi đây chắc có thú hay thú rừng nào sinh sống. Lý Tiến lấy thanh kiếm thường mà lúc rời khỏi gia tộc mang theo. Hắn chặt cây rừng xung quanh rồi bước vào hang động che cửa hang lại để ai phát hiện mới yên tâm. Hắn nhìn xung quanh tới khi chắc chắn có người hoặc thú nào mới đặt mông xuống bắt đầu đọc khẩu quyết vận công, một lúc sau hắn đã tiến vào trạng thái tu luyện. Linh khí chen lấn nhau chui vào đan điền Lý Tiến. Hắn hưng phấn tiếp tục độ tu luyện lên, 1 ngày, 2 ngày, 10 ngày, hắn mở mắt dừng tu luyện do đan điền chứa linh khí được nữa. - Luyện khí tầng một ̉nh phong. Vậy đột phá luôn. Hắn nhắm mắt lại tiếp tục vận công. Ầm, từ đan điền vang lên tiếng nổ. Linh khí bắt đầu cọ rửa cơ thể củng ́ tu vi. Lý Tiến thở ra một hơi, trong đầu hắn nổi lên nghi vấn, đột phá cảnh giới lại dễ thới sao?. Hắn kích động, vui mừng, 5 vị hỗn tạp cách nào diễn tả được. Hắn lại nén vui mừng xuống, từ nhỏ hắn chịu đựng nhiều thứ đã rèn luyện ý trí kiên đinh, nhẫn nại cao hơn người khác nen gì chuyện vui mừng này mà che lý trí hắn được. Hắn cảm giác có điều gì đó đúng. Võ giả tu luyện thành tiên là nghịch ý trời, nên mỗi cảnh giới đạt tới ̉nh phong lại gặp bình cảnh (Tâm ma) thể đột phá dù là thiên tài ngộ tín cao ít nhất cũng phải mất 10 ngày nữa tháng mới có thể vượt qua bình cảnh, thật ngờ mình chỉ mất một ngày đã đột phá được. lẽ mình là thiên tài chân chính? Hắn lắc đầu gạt bỏ qua suy nghỉ đó. Ta dù là thiên tài cũng dễ dàng như thế, vậy do nguyên nào?. "Hỗn Độn Quyết" hắn chợt nhớ quyển sách trong thức hải, hắn thầm nói "Nhất ̣nh do nó mà ra. Đúng là công pháp nghịch thiên, nhưng tại sao lúc trước lại ở trong đan điền của mình?" Nhiều nghi vấn nổi lên cách trả lời được, hắn lắc đầu cười một tiếng tiếp tục suy nghỉ nữa. Hắn kiểm tra lại khối cơ thể thấy có biến hóa gì cả, nhưng thần thức kiểm tra tới đan điền làm hắn kinh ngạc tới há to miệng, đan điền hắn rộng tới 500 trượng hơn người bình thường tới 5 lần. - Công pháp nghịch thiên như thế dù đại năng giả hóa thần cảnh biết được cũng phải nổi lên thèm khát. Phải giữ bí mật này, nên tiết lộ cho bất kì ai dù là đại bá. "Thức hải là biển ý thức nơi chứa đựng linh hồn, thần thức"