1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Trẫm Đang Làm Tổng Tài - Lê Tiêm (C1/10) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Trẫm Làm Tổng Tài
      Tác giả : Lê Tiêm



      Convert: meoconlunar
      Editor: tudiemto
      Nguồn: Tàng Thư Viện



      Giới thiệu vắn tắt:

      Sau khi tai nạn xe cộ bị đụng hư đầu có thể lý giải, mất trí nhớ mù hay gì đó cũng nghe quá.

      Nhưng có người là bị đâm cho cải tà quy chính, bị đâm cho lãng tử hồi đầu sao?

      Có! Hơn nữa người nọ vẫn là hoa tâm hoàn khố lão công của !

      Lúc trước vì báo ân, đáp ứng gả cho đứa con ra gì của lão tổng giám đốc.

      Trong thời gian hiệp nghị phù trợ kẻ bất tài này đứng vững ở công ty.

      Ai biết sau khi bị tai nạn xe cộ tỉnh lại, mất trí nhớ , cư nhiên cả người thoát thai hoán cốt.

      Trời sinh khí phách vương giả người có thể địch, ý nghĩ cùng quyết đoán làm cho người ta nhìn với cặp mắt khác xưa.

      Đùa giỡn tâm cơ đối phó với các đổng khó giải quyết ở công ty, sống thoát thoát biến thành cái khôn khéo nham hiểm.

      Càng đừng tại long theo đuổi , tiểu tam tiểu tứ tiểu ngũ đều tống cổ .

      Cả ngày chỉ dán lấy , còn có thể thay sấy tóc, giúp mát xa chân.

      Từng giọt từng giọt công hãm trái tim nàng, làm cho nàng khó có thể kháng cự .

      , sau này chỉ cần mình , lại làm cho đau lòng.

      Trong ánh mắt chỉ có hiểu thâm tình, phảng phất là chí bảo mất mà được của .

      Bất quá cũng còn chưa có cho , cùng hành vi giống với trong mộng cổ đại hoàng đế.

      Càng khéo là, trong mộng chính là hoàng hậu ma nhất, cũng là nữ nhân phụ...

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 1



      Thứ Sáu, là ngày những người làm thích nhất, bởi vì chỉ cần qua hôm nay liền nghỉ phép a!

      Thế là sáng sớm người người liền tinh thần sáng láng, sức sống mười phần, văn phòng vô cùng náo nhiệt, thảo luận cuối tuần muốn chơi đâu, cảm thấy từng phút từng giây sống ngày bằng năm, chờ mong ta tầm nhanh chút.

      Nhưng chờ mong hân hoan trước khi nghỉ này cũng xuất ở trong công ty Hữu Cần, đặc biệt thứ Sáu này là ngày cuối cùng của tháng, thế nào có thể làm cho người ta vui vẻ được chứ?

      Buổi sáng tám giờ năm mươi phút, từng tốp nhân viên vào, sớm đến công ty, chờ đợi cuộc họp vào mỗi thứ sáu cuối cùng của tháng.

      Tây trang thẳng thớm, từng nhóm nhân viên vẻ mặt khẩn trương nghiêm túc bị lây sang toàn công ty, liền ngay cả các trợ lý cũng đều nơm nớp lo sợ, dám thở mạnh hơi, khí như vậy từ sáng sớm bắt đầu, biết khi nào tiêu tan.

      Hữu Cần là thư ký của lãnh đạo cao nhất — Tưởng Hoằng Đạo, tám giờ năm mươi lăm phút bước vào cửa lớn công ty.

      Thân hình cao lớn, người mặc bộ tây trang may thủ công, chất vải mềm mại làm tôn lên thân hình cao to, khí vũ hiên ngang, ngũ quan di truyền vẻ đẹp của thân mẫu cũng phi thường tuấn quý khí.

      Lúc này Tưởng Hoằng Đạo ngẩng đầu mà bước, đôi mắt đen hẹp dài nhìn lướt qua cấp dưới ngay ngắn ngồi trong văn phòng, khóe miệng hơi hơi giơ lên.

      "Họp ." phát ra thanh trầm thấp dễ nghe, ngữ điệu ôn hòa, nhưng đều có cỗ lực lượng làm cho người ta dám cãi lại, ở lúc cất lời, nhân viên các bộ phận liên quan bước vào phòng họp.

      Trợ lý đóng cửa lại, mọi người tập trung ở trong phòng hội nghị, bắt đầu họp định kỳ mỗi tháng lần.

      Những nhóm hoàn thành chỉ tiêu công việc cũng dám thở dài nhõm, mà nhóm hoàn thành công việc lại càng lo sợ bất an, mọi người thập phần ăn ý, trộm dò người nam tử trẻ tuổi ngồi ở thượng vị kia.

      mặt Tưởng Hoằng Đạo lộ vẻ cười khẽ, nhưng ý cười cũng đạt đáy mắt, ánh mắt đảo qua mặt từng người từng người, có rất nhanh sơ lược qua, có cố ý dừng lại nhìn chằm chằm vào người đó, còn quên lấy tay phải chuyển động chiếc nhẫn ngọc ngón tay cái.

      Từ nửa năm trước, tổng giám đốc Tưởng Hoằng Đạo của Hữu Cần từ bất cần đời, phong lưu phóng đãng, sau khi xảy ra hồi tai nạn xe cộ, còn có thói quen này, dần dà, cấp dưới đều biết đến, lúc chuyển động thưởng thức chiếc nhẫn cổ ở ngón cái là lúc suy nghĩ.

      "Tôi A Đức, nhìn kết quả công việc của cậu, tháng sau lĩnh chỉ bấy nhiêu tiền lương, muốn thế nào dưỡng lão bà, tiểu hài tử? Có làm thêm giờ được ?"

      Khi Tưởng Hoằng Đạo chuyện cũng nhìn báo cáo nghiệp vụ, bởi vì khi đường đến đây đọc những tư liệu này nên tất cả đều nhớ trong đầu.

      "Là." Người thứ nhất bị điểm danh mặt trận hồng, trận bạch, xấu mặt trước mặt mọi người thực mất mặt, nhưng mặt ràng là có hơi thở dài nhõm.

      "Tôi chờ biểu của cậu vào tháng sau." Ánh mắt Tưởng Hoằng Đạo sáng quắc nhìn chằm chằm A Đức , áp lực khổng lồ nhất thời từ bốn phương tám hướng phóng tới hướng A Đức.

      Tiếp theo, khen ngợi biểu vài nhân viên nghiệp vụ mới tới rất tốt, cũng to khen vài nhân viên kỳ cựu, hứa hẹn nếu công việc của quý này vượt qua tiêu chuẩn của có thêm tiền thưởng.

      Lời này vừa ra, mọi người nghiêm túc hướng về phía trước lập tức hai mắt tỏa sáng, thích thú cực kỳ, bộ muốn lập tức kết thúc hội nghị chạy làm việc.

      Tưởng Hoằng Đạo thực vừa lòng gật đầu, chính là thích xem biểu cảm hăng hái mười hần của nhân viên, keo kiệt tiền thưởng, luôn luôn thưởng phạt phân minh là tác phong của .

      Hội nghị tiếp tục, Tưởng Hoằng Đạo nhất định điểm tên từng người, ca ngợi, trách cứ, lợi dụ... Phương thức đốc xúc mỗi người cũng giống nhau.

      "Mấy giờ rồi?" biết thời gian qua bao lâu, Tưởng Hoằng Đạo quay đầu hỏi thư ký ở cửa.

      " giờ rồi."

      " giờ? Khó trách tôi đói bụng." Tưởng Hoằng Đạo lý giải gật đầu cái. "Phó tổng đâu?" nghiêm trang hỏi thư ký phó tổng giám đốc.

      Thư ký Trần bị hỏi cứng nhắc, mạng lưới cấp cao của công ty nếu công tác phải đăng ký, vào hệ thống tra được phó tổng đâu.

      "Phó tổng giữa trưa liền ra ngoài, hôm nay vào lại công ty." Thư ký Trần có biểu cảm mà đáp lại tổng giám đốc đại nhân.

      "Chậc." Tưởng Hoằng Đạo nghe vậy nhướng mày, mặt cũng suy sụp xuống dưới, tâm tình lập tức giảm sút. "Tôi ràng phải chờ tôi... Hôm nay cứ như vậy, tan họp ." xong lập tức giống trận gió rời khỏi phòng họp.

      Thư ký Trần mắt tinh chân mau theo, Tưởng Hoằng Đạo bên công tác hạng mục công việc, vừa hướng thang máy.

      Phải làm thư ký Tưởng Hoằng Đạo đơn giản, phản ứng cùng động tác đều phải rất nhanh. Thư ký Trần phải có ai oán.

      "Tuần sau có vài khách quan trọng ở châu Âu đến, tôi muốn đặt nhà ăn cùng khách sạn tốt nhất?" Ánh mắt Tưởng Hoằng Đạo nhìn thư ký theo mình nhiều năm.

      "Tổng giám đốc, khách sạn chuẩn bị tốt, tùy thời có thể vào ở." Bị ánh mắt của đảo đến thư ký Trần lập tức giữ vững tinh thần đáp lại. "Nếu khách hàng có đến sớm hơn cũng sao."

      "Uh, tốt lắm." Tưởng Hoằng Đạo gật gật đầu, vừa vặn thang máy đến đây, bước chân dài vào, thập phần cấp tốc mà ấn xuống đóng cửa, vội vã rời khỏi.

      Thư ký Trần lập tức biến sắc mặt, trước khi cửa thang máy đóng lại liền vội vàng kêu to hỏi: "Tổng giám đốc, ngài buổi chiều có vào công ty hay ?"

      " vào." Tưởng Hoằng Đạo có chút tùy hứng, lại có điểm khí phách trả lời.

      Thang máy đóng cửa lại, thư ký Trần có cảm giác như mới đánh trận xong, giày cao gót trở lại văn phòng, thấy từng nhóm nhân viên nối đuôi nhau ra phòng họp, đại bộ phận nhân mặt đều tràn đầy tươi cười, rất nhanh trở lại vị trí công tác của chính mình.

      Thư ký Trần thực quen loại cảnh tượng này, đếm chút ... Ân, thiếu người.

      vào phòng họp, thấy Hữu Cần còn ở nơi đó, mặt tịch mịch ngồi ở tại chỗ, thấy nàng vào phòng họp, cười khổ chút.

      "Hôm nay tổng giám đốc điểm danh ta."

      Thư ký Trần giật mình, rồi sau đó thở dài hơi, ngồi vào bên người lão đồng , an ủi vỗ vỗ vai .

      Tưởng Hoằng Đạo có thói quen, trêu tức, trách cứ, ca ngợi thủ hạ các nhân viên, nhưng lúc cái gì cũng với đối phương tháng kế tiếp, vị nhân viên kia liền ở lại.

      "Tổng giám đốc làm sao có thể biến thành như vậy? chút tình cảm cũng lưu? Trước kia..." Chụp vuốt mông ngựa là tốt rồi, công việc hoàn thành lại như thế nào? vẫn là có thể lĩnh đến tiền lương.

      "Tổng giám đốc xác thực thay đổi rất nhiều, loại chuyện này ai so với ta càng hiểu biết." Thư ký Trần sắc mặt ngẩn ra, hoàn toàn ngờ qua nửa năm thay đổi như vậy.

      Thân là thư ký, xác thực phải giúp thủ trưởng làm chút việc vặt vãnh, giúp đỡ tiểu tam, tiểu tứ, tiểu ngũ của Tưởng Hoằng Đạo tặng hoa, xếp lịch hẹn để hành trình của bị đụng nhau, nội dung công tác này làm cho thư ký Trần cảm thấy uất ức.

      " phải ta muốn , tổng giám đốc thay đổi tác phong ngươi nên tỉnh táo lại , còn muốn thoải mái như trước kia sao? Bị các đồng nghiệp mới vượt qua, chính mình cũng cố gắng, chính ngươi , ngươi có bao nhiêu lâu có hoàn thành công việc? Bao lâu có được khách hàng mới? Tổng giám đốc điểm danh ngươi là đúng rồi." Thư ký Trần còn ôn nhu khuyên bảo, ở thế giới này muốn sinh tồn, vốn là có dễ dàng như vậy.

      "Ngươi mắng đúng." cười cười, tiếp nhận chính mình phải rời công ty là chuyện .

      Khả vẫn là , hồi tai nạn xe cộ, làm sao có thể đem người thay đổi hoàn toàn như vậy đâu? Tưởng Hoằng Đạo trước kia vẫn tin , tại... Tại sao có thể như vậy đâu?

      tại —

      Tưởng Hoằng Đạo đến bãi đỗ xe dưới tầng ngầm lấy xe của mình, quen thuộc chạy ra, kỹ thuật lái xe thập phần gọn gàng khí phách.

      Aston Martin DBS 2013, đây là chiếc thể thao hai cửa dễ dàng hấp dẫn chú ý, Tưởng Hoằng Đạo thập phần vừa lòng kỹ thuật trang bị của nó, hai tay nắm tay lái cảm giác động cơ trầm thấp chấn động, rồi sau đó lấy kính râm đeo vào ngăn cản ánh mặt trời chói mắt, chân đạp chân ga gia tốc.

      Aston Martin kinh điển chính là nội thất làm bằng da phối hợp kỉ da, cửa làm bằng chất liệu cacbon sợi, DBS trang bị thanh chuyên dụng, đặc biệt xa hoa thoải mái. Xe vốn thiết kế phù hợp khí cơ học, ngoại bắt mắt, hơn nữa ánh mặt trời chiếu rọi xuống lóe ra nước sơn sang bong màu bạc, Tưởng Hoằng Đạo liếc mắt cái liền nhìn trúng.

      " thể tưởng được nước nghiêm cẩn như Great Britain lại có thể thiết kế ra kiểu xe táo bạo như vậy, nhớ năm đó..." Mỗi khi nắm vô lăng, đều cảm thán phen như vậy.

      Thừa dịp chờ đèn xanh đèn đỏ, Tưởng Hoằng Đạo lấy di động nhanh tay bấm dãy số, điện thoại lại chuyển vào hộp thư thoại.

      "Lại trốn ta... Nhìn ngươi có thể trốn nơi nào?" Tưởng Hoằng Đạo cũng cố sức truy đuổi, tự mình lái xe, bởi vì cần nghĩ cũng biết nơi nào.

      Xe chạy nhanh cách xa nội thành Đài Bắc hỗn loạn, đến thị trấn mới phía Bắc, cách trạm xe điện ngầm cũng rất xa, nhưng cuộc sống trong trấn cũng rất tốt.

      Nơi này có tòa nhà 8 tầng cùng tòa 9 tầng nối thông nhau bằng hành lang, đúng là "nhà" sinh trưởng từ .

      Cất xe xong xuôi, bấm thang máy lên lầu, lấy chìa khóa mở cửa —

      "" tiếng vang lớn đồng thời truyền vào tai Tưởng Hoằng Đạo, trong đó còn có tiếng thủy tinh vỡ vụn, tâm căng thẳng, lập tức tiến bước vào nhà.

      Trong phòng bếp có phụ nhân thân hình gầy yếu, mặt nàng có dấu vết năm tháng, nhưng ảnh hưởng vẻ mặt xinh đẹp của nàng, Tưởng Hoằng Đạo ngũ quan cùng người phụ nhân xinh đẹp này có bảy phần tương tự.

      Chỉ thấy người phụ nhân này mặt mờ mịt mà đứng ở bồn rửa bát, bên cạnh ly thủy tinh bị vỡ, tay máu tươi đầm đìa, lại như là biết đau, thậm chí còn muốn ngồi xổm xuống nhặt mảnh thủy tinh.

      Tưởng Hoằng Đạo tâm đau xót, lập tức tiến lên.

      "Mẹ, người bị thương, trước mặc kệ này đó, ta giúp người bôi thuốc được ?" nhàng mềm giọng dỗ phụ nhân, kiềm chế tức giận, lập tức phát tác trách cứ người chăm sóc.

      Phụ nhân thấy Tưởng Hoằng Đạo, lộ ra tươi cười, hoàn toàn quên tay mình bị thương, vui vui vẻ vẻ nghênh hướng .

      "A Hoằng, ngươi trở lại a? Công tác có mệt lắm ? Ngươi đều gầy!"

      Thấy mẹ vui vẻ nghênh hướng chính mình, ánh mắt Tưởng Hoằng Đạo khỏi ôn nhu.

      "Mẹ, người thế nào mình ở trong này? Tay rất đau ?"

      "A, phu nhân!" Người chăm sóc Tưởng mẫu lý lúc này mới xuất , thấy Tưởng Hoằng Đạo mặt đen lại, lại thấy Tưởng mẫu Lâm Mĩ Hoa tay bị thương chảy máu, nàng khỏi da đầu run lên. "Phu nhân bị thương mau tới, ta giúp người bôi thuốc cầm máu!"

      Người chăm sóc kinh hô lớn tiếng kinh động người ở lầu.

      "Mẹ bị thương "

      Thanh kinh hoảng cùng tiếng bước chân từ lầu truyền xuống, theo thang lầu, nữ nhân ngũ quan thanh lịch tú lệ, còn mặc đồ vest làm tay vịn lan can bước xuống, mặt lo lắng.

      "Tại sao có thể như vậy?" Thấy tay Lâm Mĩ Hoa bị thương, nữ nhân ba bước cũng làm hai bước, tốc tốc đến bên cạnh phụ nhân, nâng tay bị thương, vẻ mặt đau lòng.

      "Tiểu Vi." Lâm Mĩ Hoa đối với nữ nhân mỉm cười. "A Hoằng muốn trở về, ta nghĩ làm thích ăn gì đó."

      Từ Vi Như mở to mắt nhìn khuôn mặt tươi cười của Lâm Mĩ Hoa — nàng có thể làm sao bây giờ đâu? Cuối cùng, nàng chính là trùng trùng thở dài hơi.

      "Mẹ, chúng ta phải là muốn cùng nhau sửa sang lại quần áo sao? Con mua quần áo mới cho người, người còn chưa có mặc thử đâu, chỉ chớp mắt thấy tăm hơi. Hơn nữa phải con sao? Thân thể người tốt cần mệt nhọc như vậy, có việc kêu A Hương làm là tốt rồi." Từ Vi Như ngữ điệu mềm , thấy nửa điểm trách cứ.

      "A Hoằng muốn trở về thôi..." Lâm Mĩ Hoa lộ ra biểu cảm chột dạ lắc lắc ngón tay. "Ta nghĩ làm đồ ăn thích ăn nha..."

      Từ Vi Như nhìn thoáng qua sắc mặt dễ nhìn của Tưởng Hoằng Đạo, hướng sử cái ánh mắt, hai người phân công hợp tác, dỗ Lâm Mĩ Hoa cẩn thận bước qua đống bữa bộn đến phòng khách, tìm hộp cứu thương, Từ Vi Như lập tức dán miệng vế thương tay Lâm Mĩ Hoa lại.

      Phía sau truyền đến thanh dọn dẹp mãnh thủy tinh mặt đất của người chăm sóc, cảm giác được nam nhân ngồi ở bên cạnh Lâm Mĩ Hoa toàn thân buộc chặt, Từ Vi Như trong lòng thầm kêu tốt.

      " lấy ly nước cho mẹ."

      "Ai..." Từ Vi Như còn kịp ngăn cản, nam nhân sải bước hướng ban công phía sau, đó là nơi để rác ở trong nhà.

      Đóng lại cửa ban công, vẫn có thể nghe thấy tiếng rống giận dữ Tưởng Hoằng Đạo nổi giận đùng đùng phác tác đối với A Hương.

      "Mời ngươi đến chỉ có cầu — chăm sóc, lo lắng an toàn cho phu nhân. Hôm nay đây là có chuyện gì? Ta rất ít trở về, vừa trở về cư nhiên liền thấy phu nhân người ở nhà ăn ngươi làm cái gì?"

      "Ta..." A Hương quanh co hoàn toàn thể phản bác.

      Thừa dịp Từ Vi Như trở về, có thể nhìn giúp Lâm Mĩ Hoa, A Hương liền trộm lười, cùng bằng hữu điện thoại, thẳng đến nghe thấy bên ngoài phát ra tiếng vang bình thường mới ra coi, này vừa thấy, dọa rớt của nàng ba hồn bảy vía.

      Phu nhân bị thương, thiếu gia liền ở bên, mặt đen mắt lạnh trừng mắt nhìn nàng...



      Aston Martin DBS 2013
      [​IMG]
      ngocanh thích bài này.

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :