Bảo bối của tổng giám đốc - Họa Thủy (89)

Thảo luận trong 'Thùng Rác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 86: Mua quần áo

      Từ Khả Vi đột nhiên thở dài, để đồ trong tay xuống: "Vài năm sinh bệnh, làm cho con đều trưởng thành hơn, càng chưa được hưởng thụ qua cái gì. Chưa cho con có buổi tiệc sinh nhật, con cũng cơ hội cùng bạn bè ra ngoài chơi đùa ?"

      "Mẹ. . . . . ."

      Từ Khả Vi vỗ vỗ vai của nàng, cầm lấy túi tiền: ", mẹ mang con mua quần áo!"

      "A?" Đề tài như thế nào chuyển đến đây.

      " phải muốn sinh nhật Tiểu Tuyết?" Tuy rằng vị Tiểu Tuyết kia bà chưa thấy qua, nhưng nghĩ đến trước mắt là bằng hữu tốt nhất của Uyển Tình."Chúng ta cho chọn quà, sau đó mua quần áo mới cho con."

      "Cho dù chọn quà, muốn mua quần áo để làm chi?"

      "Con bao lâu có thêm quần áo mới ?" Dừng chút, "Ba con mua tính!"

      "Vậy chọn ." Uyển Tình cũng muốn nhắc tới Đinh Chí Cương, vội vàng đáp ứng rồi.

      Hai người xuất môn, mua quà trước, nhưng Uyển Tình nghĩ tới nghĩ lui nghĩ tới mua cái gì, cũng chỉ có thể mua quần áo trước.

      "Con thuận tiện nghĩ xem muốn quà gì, chờ mua quần áo còn kém nhiều lắm."

      "Dạ." Uyển Tình vội vàng gật đầu.

      dạo mấy nhà cửa hàng, cuối cùng thấy kiện váy liền áo trân châu màu trắng, Uyển Tình mặc người rất sai, chỉ là chất lượng quần áo bình thường. Từ Khả Vi rốt cuộc là người từng giàu qua, nhìn chất liệu vải kia, liền cảm thấy xứng với Uyển Tình. Nhưng vừa thấy giá cả, chỉ có 180, cũng coi như giá trị.

      "Lấy cái này , nhìn rất đẹp." Từ Khả Vi , mắt tràn đầy đau lòng, "Đều là mẹ liên lụy con. Qua vài năm, có tiền dư, mua cái tốt cho con."

      "Mẹ. . . . . ." Uyển Tình cũng khó chịu. Vội vàng bắt lấy tay bà, "Đừng khóc. Con rất tốt, quần áo này cũng rất tốt."

      Các ở trong này thương tâm, nhân viên bán hàng xa xa lại nghĩ là các luyến tiếc. Vốn, các thử đến thử , Uyển Tình mặc cái gì đều đẹp, Từ Khả Vi lại muốn vừa lòng hài lòng, làm nhân viên bán hàng đều lười tiếp đón. Vừa mới rồi vẻ mặt tự trách của Từ Khả Vi, các xem ra, giống như là nhìn trúng quần áo rồi tiếc tiền vậy, ngay tại bên cạnh thấp giọng ghét bỏ ngồi dậy.

      Uyển Tình quay về phòng thử quần áo thay y phục, bắt gặp quầy, Từ Khả Vi bỏ tiền, trong bao tổng cộng chỉ có bốn năm tờ tiền trăm đồng có giá trị lớn, cái quần áo này lại muốn rút hai tờ, nhất thời luyến tiếc , tay chặn tay cầm tiền của bà túm trở về: "Mẹ! Chúng ta từ

      [​IMG]

      Chương 87: Ác ma gọi về

      Uyển Tình quay đầu lại, phát là hai người bạn học trong lớp … Nam bạn học, trong đó người là lớp trưởng, lần này thi thứ nhất.

      Người nam sinh huýt gió: "Oa, đẹp!"

      "Phỏng chừng so chủ tiệc còn đẹp hơn?" Lớp trưởng nhìn con người như ảo mộng của , thào .

      "Tôi mới dám đẹp qua ." Uyển Tình , xoay người muốn chạy.

      "Ai!" Lớp trưởng gọi lại, hơi gương cánh tay lên, ý bảo dùng cánh tay bé ôm lấy, "Cùng nhau vào?"

      "Đừng ~" Người nam nhân đứng ở bên kia , cũng gương cánh tay lên, "Đến đây công chúa, cho chúng tôi làm kỵ sĩ của người!"

      Uyển Tình nhíu mày, cũng cho bọn mặt mũi, dùng thanh hay giỡn : "Đừng náo loạn. . . . . ." Sau đó tốc độ cực nhanh mà chạy xa.

      "Thẹn thùng ." Hai người nở nụ cười to, kéo thẳng tây trang, vẻ mặt thận trọng vào trong.

      Yến hội ở bên ngoài sân, đất trống lớn cạnh bể bơi. Uyển Tình cùng tân khách liên can tiến vào phòng khách phía trước, Thiên Tuyết cùng mẫu thân của ở nơi này đón khách.

      Nơi này bố trí rất khác biệt, hề ít tân khách ở trong này chuyện phiếm, thoạt nhìn đều là người đồng lứa của cha mẹ kia, thậm chí còn có giáo viên của trường học. Uyển Tình nghĩ chỉ có bạn học, nghĩ tới còn có những người này. Xem ra, Mục gia rất xem trọng yến hội lần này.

      Uyển Tình cùng những người khác giống nhau, đến trước mặt Thiên Tuyết.

      Thiên Tuyết mặc váy màu trắng, đầu mang vương miện lóe sáng, thoạt nhìn như vị công chúa bước ra từ truyện cổ tích. cười khẽ ôn nhu chút, tiếp đón mỗi tân khách.

      Uyển Tình bước qua, đưa lễ vật đóng gói tinh xảo : "Thiên Tuyết, sinh nhật vui vẻ." cái ghim cai áo , Mục Thiên Dương an bài tốt, tuyệt cẩn lo lắng.

      "Cám ơn." Thiên Tuyết tiếp nhận, với phu nhân bên cạnh, "Đây là bạn cùng phòng của con Đinh Uyển Tình."

      Ngô Nhã nhìn Uyển Tình cái, : "Hoan nghênh. Mọi người khiêu vũ ở cạnh bể bơi, cháu tùy ý."

      Uyển Tình gật đầu: "Phiền toái ."

      Ngô Nhã nhìn xa, lại tiếp đón vài người, chờ khoảng mới thấp giọng hỏi Thiên Tuyết: "Cái Đinh Uyển Tình kia là con nhà ai?"

      " lắm." Thiên Tuyết bưng nước trái cây lên uống ngụm, "Cũng phải từng bạn học đều mời cả nhà."

      Ngô Nhã trắng liếc mắt cái: "Khí chất."

      "Đừng. . . . . ."

      Ngô Nhã cảm thấy con kia có điểm giống người thường, cho nên mới hỏi câu. Nghĩ tới nghĩ lui, nghĩ tới người nào họ Đinh của lợi hại nhân vật, liền càng thêm để trong lòng.

      Uyển Tình đến chỗ yến hội trong sân, thấy có dàn nhạc chuyên môn diễn tấu, nhạc du dương êm tai, nam nữ ôm nhau bắt đầu vũ, có chút người nhận thức, có chút người biết.

      yên lặng mà di động ở bên ngoài, có bạn học trong lớp phát đến,
      [​IMG]
      Last edited by a moderator: 15/10/15
      sanone2112 thích bài này.

    2. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      Chương 88: Thư phòng của gia gia (H)

      Ừm, về sau cho uống uống ít rượu là lựa chọn tồi.

      Uyển Tình leo lên lưng , hoàn toàn dán lên người , cơ hồ hít được ngụm khí mới mẻ.

      Thẳng đến đại não thiếu dưỡng khí, mới chưa thỏa mãn mà rời khỏi, nhưng có rời thân thể của , mà môi hôn xuống phía dưới. mặc chính là lễ phục dạ hội cúp ngực, hôn xương quai xanh của , hôn da thịt lỏa lồ nơi ngực , bàn tay để lên ngực xoa nắn.

      "Ừ. . . . . . Đừng. . . . . . Đừng như vậy." Uyển Tình bắt lấy tay , "Bị người thấy. . . . . ."

      "Đây là nhà của ." Mục Thiên Dương , "Ngoan, phải muốn , thỏa mãn em, thỏa mãn nổi khổ tương tư của em."

      ". . . . . ." Uyển Tình kháng cự .

      "Em muốn ?" Mục Thiên Dương giọng điệu nguy hiểm.

      "Muốn! Tôi muốn!" Uyển Tình vội vàng trả lời.

      Mục Thiên Dương vừa lòng cười, nhấc váy lên, bức bách hai chân tách ra hai bên người mình: "Muốn làm sao? Hử?"

      "Thiên Dương, nên như vậy. . . . . ."

      lôi kéo bàn tay bé của đưa về dưới háng mình, đụng tới khối nhô ra, sợ tới mức co rụt lại.

      "Muốn nó sao? Bảo bối." Mục Thiên Dương ngậm hôn viền tai , đầu lưỡi ái muội trêu chọc xoay tròn giữa lỗ tai , bàn tay to di động giữa hai chân, cách cái quần đè ép đóa hoa của .

      "Đừng. . . . . ." Uyển Tình sợ hãi run rẩy.

      "Bảo bối, em còn cho biết mà, em muốn nó sao?"

      Uyển Tình gắt gao níu tây trang của , từ từ nhắm hai mắt : "Muốn…" Trừ bỏ đáp án này, có lựa chọn khác sao?

      Mục Thiên Dương dừng động tác chút, thấp giọng thở hổn hển tiếng, kích động gặm cắn cổ của .

      " cần! cần!" Uyển Tình kêu to, " thể cắn nơi đó." lưu lại dấu, bên ngoài người nhiều như vậy, thể làm cho người ta thấy.

      Mục Thiên Dương sửng sốt chút, có ngẩng đầu : "Xin lỗi..."

      kéo áo sơ-mi của mình, đem cởi bỏ dây lưng, kéo khóa xuống, lôi kéo bàn tay bé của tới: "Đến, đưa vào , sờ sờ nó, xoa xoa nó..."

      "Tôi muốn!" Uyển Tình hoảng sợ lắc đầu.

      "Em cũng phải chưa làm qua!" Mục Thiên Dương quát khẽ, "Em phải muốn nó? Vậy làm chút chuyện nó muốn!"

      Uyển Tình nhìn , thương tâm lắc đầu: "Thiên Dương. . . . . . nên như vậy."

      "Vậy em muốn thế nào?" Mục Thiên Dương thanh như băng, " ở đây, em tự giác? Muốn mình chạy về nhà! có mệnh lệnh của , em dám về nhà?"

      "Tôi. . . . . ." Uyển Tình cảm thấy oan uổng, "Đó là. . . . . ."

      "Là cái gì? Em còn để ý hay ?"

      "Ô. . . . . . Thiên Dương. . . . . ." Uyển Tình
      [​IMG]
      sanone2112 thích bài này.

    3. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      Chương 89: Lần thứ hai (H)

      " Hai người các ngươi hỗn đản!" Thiên Tuyết chửi tiếng, xoay người bước , bất quá giúp bọn khóa cửa lại.

      Mục Thiên Dương nhàng thở ra, vỗ về cổ của Uyển Tình: "Bảo bối, nhanh cắn chặt khớp hàm chút."

      "Cái gì?"

      "Em cảm giác được sao?" Mục Thiên Dương đỉnh đỉnh đầu.

      ". . . . . ." cư nhiên lại vừa cứng !

      "Bị người khác bắt gặp, rất kích thích ." Mục Thiên Dương bên tai , "Chẳng lẽ em có sao? cảm giác giống như bên trong co rụt lại co rụt lại. . . . . ."

      "Đừng . . . . . ."

      Mục Thiên Dương cười tiếng, liền ôm eo của động. Lần này, so với vừa rồi còn lâu hơn. Xong việc lúc sau, lấy khăn tay lau mình sạch , thấy phía dưới co rụt lại để phun đồ vật mình lưu lại, mượn khăn tay chà lau qua ngăn chặn cho .

      " làm gì thế?" Uyển Tình hoảng sợ kêu lên.

      "Ngoan, nơi này thể ném rác, chặn trước cho em, để khỏi chảy ra, chính em đến phòng tắm của Thiên Tuyết xử lý chút."

      "Tôi. . . . . ." Uyển Tình nhìn cầu cứu, gắt gao nắm lấy áo , "Thiên Dương. . . . . . cần như vậy. . . . . . Tôi sai rồi, đừng như vậy. . . . . ."

      "Tốt lắm tốt lắm. . . . . ." Mục Thiên Dương thấy khóc, trong lòng tê rần, vội vàng ôm lấy , vỗ vai an ủi, " đây mang em đến phòng ."

      Giúp đỡ vừa , chân lại mềm nhũn thiếu chút nữa ngã xuống. vội vàng ôm lấy , tới cửa, mở cửa trước, nhìn nhìn, xác định có người, mới ôm lấy bước lên lầu ba, vào phòng mình.

      vào phòng tắm, buông ra, cởi lễ phục của nhanh.

      Uyển Tình che: " muốn làm gì?"

      "Nghe lời, có chuẩn bị đồ cho em, cởi ra mới bị ướt." Cởi quần áo, hỏi, " giúp em hay là em tự làm?"

      "Tôi tự làm!" Uyển Tình vội vàng .

      gật gật đầu, nhìn cái, mang theo lễ phục của rời khỏi phòng tắm. Cầm quần áo ném ở giường, cầm lấy di động nhanh chóp gọi cho người: "Em tới phòng chút."

      Mấy phút sau, cửa truyền đến tiếng đập cửa, gõ dưới ba lần, người tới tự mở cửa tiến vào, là Thiên Tuyết.

      Thiên Tuyết sắc mặt hờn giận: "Tại sao? !"

      "Chốc nữa em mang Uyển Tình xuống. Nếu có người phát ấy từng rời , em tìm đại lý do nào đó là được rồi."

      " nghĩ rằng em sao tìm được đến đó?" Thiên Tuyết ngồi xuống bên giường, thấy cái váy màu xanh biếc giường, lập tức nhận ra là đồ Uyển Tình vừa mới mặc, thầm nghĩ bọn họ rốt cuộc làm điên cuồng đến cỡ nào? Sau khi rời qua bốn mươi phút, có thể nào bọn họ lại
      [​IMG]
      dungggsanone2112 thích bài này.

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :