Tường vi xinh đẹp - Ái Táo ( sắc 18+ )

Thảo luận trong 'Thùng Rác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
  • Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.
    1. An Nhạc Thuần

      An Nhạc Thuần Well-Known Member

      Bài viết:
      447
      Được thích:
      314
      chương 16​
      Lúc tôi xuống xe, thấy Thanh Oánh cùng bạn trai Phượng Húc đến ở cửa chờ chúng tôi. Bốn người hội hợp tiến đến bên hồ ngắm cảnh.

      Ánh sáng buổi sớm luồn qua từng chiếc lá cây chiếu lên mặt hồ, từng đợt ánh nắng vàng óng chiếu lên đồi cỏ, chiếu lên từng giọt sương còn vương lại tạo nên nhiều màu sắc xuyên suốt mặt cỏ.

      Bước chậm ở đường ven rừng, khí trong lành làm cả người đều trở nên sảng khoái. Nhắm mắt lại, hưởng thụ ánh mặt trời ám áp. Thâm trầm hít thở ngụm khí mang mùi cỏ thơm ngát, cảm giác ngọt ngào theo đó lan tràn toàn thân.

      Mở mắt ra, nhìn quanh bốn phía, chỉ thấy khoé miệng Bạch Kỳ gợi lên tao nhã vô cùng, chăm chú nhìn tôi. “Thanh Oánh bọn họ đâu?” Tôi vô cùng kinh ngạc, chỉ ngắn ngủi vài giây, hai cái người sống liền biến mất thấy bóng dáng.

      “Vào lúc em say mê vẻ đẹp thiên nhiên, bọn họ hướng bên này .” Ngón tay thon dài trắng nõn chỉ bên trái hướng dãy cây thông sâu trong con đường .

      “Chúng ta cũng nhanh qua đó .” Tôi chuẩn bị bước nhanh đuổi theo, Bạch Kỳ nhanh nhẹn túm đuôi áo tôi, . “Đừng nóng vội, chúng ta muốn bên hồ, là con đường này.” Ngón tay thon dài trắng nõn lại chỉ hướng bên phải.

      xong, giữ chặt tay tôi, trước sau,, chậm rãi hướng bên hồ đến. Học trưởng, ngươi đừng vội a, chúng ta tách biệt hai người kia sao..Vậy bọn họ tới hay tới có cái gì khác nhau, tôi gọi Thanh Oánh tới để cảnh giác hành vi bất lương của nha…Tôi đường nội tâm kháng nghị, công cốc a.

      “Đến” Bạch Kỳ đột nhiên dừng lại, tôi thất thần cúi đầu suy nghĩ thuận tiện ngắm nhìn hoa cỏ dưới đất. Nhất thời phản ứng kịp, đâm sầm vào bóng lưng to lớn của . “A…” Đau hô tiếng, tôi che cái mũi, con mắt thương nhìn . chút ý cười trong hai tròng mắt của tràn ra. “Bên này” kéo tôi đến bên hồ.

      Phóng tầm mắt xa xa nhìn thấy Thanh Sơn xanh um đầy rẫy cây cối tươi tốt, nếu vào sáng sớm có chút sương mù , hồ nước xanh biếc như phỉ thúy, gió xuân thổi tới, mặt hồ lăn tăn gợn sóng. Bên hồ rừng liễu vừa đâm chồi xanh nhạt theo gió nhảy múa, phong lưu nhiều vẻ.

      “Cảnh sắc sinh đẹp làm sao!” Tôi khỏi cảm thán. “Cảnh vật đẹp đẽ như thế, chỉ muốn cùng em chia sẻ.” Bạch Kỳ ngọt ngào , tôi chăm chú nhìn , nhớ tới nhiều ngày đối với mình ôn nhu chăm sóc, bỗng nhiên có chút cảm động.

    2. An Nhạc Thuần

      An Nhạc Thuần Well-Known Member

      Bài viết:
      447
      Được thích:
      314
      chương 17​
      Bước chậm đến cự thạch bên hồ, cứ như vậy ngồi xuống ngắm cảnh, cảm thụ gió xuân phảng phất qua hai má, thích ý vô cùng.

      Bạch Kỳ ôn nhu ôm tôi, mềm mại ngọt ngào hôn xuống. Đầu lưỡi của chậm rãi vòng quanh cánh môi, đụng chạm làm tôi cảm giác ngứa ngáy bật cười thành tiếng. Đầu lưỡi thuận theo đó tiến vào trong miệng tìm được cái lưỡi thơm tho, ngừng mà dây dưa, đôi lưỡi ma sát mang đến từng trận tê dại. Cái lưỡi thơm tho truy đuổi qua, bị hút vào trong miệng, khẽ cắn mút.

      “Học trưởng, hô…Ngô…” Hô hấp của tôi càng dồn dập, cảm giác tiểu huyệt rỉ ra ít mật dịch khỏi kẹp chặt hai đùi.

      “Phía dưới hoa huyệt cũng muốn? Mật dịch phải chảy rất nhiều?” dùng sức mút.”A…” Ngực thoải mái, chớp mắt, cảm giác được càng nhanh mút vào. “Tiểu dâm vật, đừng vội, tôi chậm rãi chiêu dãi em.” ưng thuận hứa hẹn.

      Tay lớn rời khỏi no đủ, thân mình của thoáng nâng lên, rất nhanh cởi bỏ quần áo của tôi. “Ngoan, đem chân nâng đến, tôi để em càng vui vẻ.” ngọt ngào dụ dỗ, tôi phối hợp nhấc chân, làm cho đem quần tôi cởi ra. đôi chân thon dài trắng nộn ra, ở dưới có màu xanh của đồng cỏ phụ trợ làm đùi non thêm trong suốt mượt mà, quần lót che đậy hoa huyệt phấn hồng ở lớp lông mu, ngẫu nhiên có mấy sợi lông tơ háo sắc nghe lời theo quần lót chui ra. cần.”Tôi thẹn thùng khép chặt hai chân.

      “Đừng kháng cự, ngoan ngoãn cho tôi nhìn em!” Lời ôn nhu trong suốt như nước chảy, tay lớn lại dùng sức, đưa vào hai chân khép chặt dùng sức mở ra. “Phốc…” Tiếng cười của giống như cục đá, làm cho tâm trí của tôi gợn sóng. “Em xem, tiểu huyệt khẩn cấp chảy nhiều nước như thế, đem quần lót lây dính ươt đẫm.”

      đứng dậy thoát quần áo, tôi chuyển mắt nhìn , da thịt ttắng nõn, thân hình cường tráng, cự vật còn rục rịch, cao thấp nhảy lên. “Em tểi dâm vật biết liêm sỉ, chăm chú nhìn tôi cũng lảng tránh chút.” Dâm ngữ khó nghe theo miệng ra như là thanh của tự nhiên làm cho tôi khỏi lâm vào trầm mê.

      “Học trưởng, thích em sao?” Tôi đột nhiên hỏi.

      “Tường Vi, tôi thích em.” tuyên cáo. tại, tôi càng thích ‘làm” em!”

      Tay bắt lấy đùi tôi, nâng lên vai , ngón tay thuận quần lót ướt át rất nhanh trìu sáp. Cảm giác mềm ngứa theo tay truyền vào tiểu huyệt, rỉ ra càng nhiều mật dịch, xuyên qua quần lót dính vào tay . thu hồi tay, đưa lên mũi. “Tiểu lẳng lơ, của em thơm.” Mở miệng tán thưởng làm tôi đỏ bừng hai má, gì…

      Cự vật của để tại hoa huyệt, thuận hoa huyệt bên ngoài qua lại ma sát. Ma sát như vậy làm cho tiểu huyệt bắt đầu mấp máy, ngừng sưng đỏ, chảy la cỗ xuân dịch. là dâm đãng, em xem mật dịch của em đều nhiễm ướt bảo bối của tôi.” ý bảo tôi nhìn xuống.

      Cúi người nhìn lại, cự vật của vừa lớn lại thô, đỉnh có lỗ hơi rỉ ra chất dịch màu trắng, xung quanh gân xanh bao bọc, tại nhiễm đầy mât dịch của tôi khiến nó bóng loáng khác thường.

      bắt lấy hai chân của tôi kẹp lấy cự vật của , thuận quần lót bên ngoài ma sát qua lại, nhắm làn da non mịn ở đùi non trêu trọc. Nóng rực theo nơi tư mật truyền đến, tôi vặn vẹo hạ thân đón nhận trêu trọc của , tiểu huyệt cũng dùng sức co rút khép mở. Trân châu dưới lớp lông thường thường bị quy đầu của tìm được trêu đùa, mang đến mảnh tê dại.

      Tôi khỏi kẹp chặt hai chân, tiếng rên rỉ theo đôi môi mọng truyền ra, càng làm cho hưng phấn. “Ngô…Tiểu dâm vật, muốn làm hư em!” ồ ồ thở dốc, cắn răng hung hăng .

      Cự vật trạc đâm khoảng mấy trăm cái, càng lúc càng nhanh, độ mãnh yếu cũng ngày càng mạnh, cỗ tê dại ở hoa huyệt ngừng tăng. theo cự vật dùng sức trêu đùa, trân châu bị hung hăng ma sát, tiểu huyệt kịch liệt co rút, xuyên thấu qua quần lót thấm đến cự vật.

      Trong giây lát, ở lần trạc đâm hung mãnh, cự vật thô to thêm vòng, toàn thân cơ bắp thoáng cứng ngắc, cự vật ngừng run run, tay đỡ cự vật, đem toàn bộ tinh dịch phun ra quần lót ẩm ướt trong suốt, chất lỏng trắng sữa xuyên qua quần lót cùng mật dịch dần dần dung hợp.
      Friendangel2727 thích bài này.

    3. An Nhạc Thuần

      An Nhạc Thuần Well-Known Member

      Bài viết:
      447
      Được thích:
      314
      chương 18+19​
      Chương 18

      Thỏa mãn qua , hô hấp dần vững vàng. Đơn giản sửa lại quần áo chút, lại sóng vai ngồi cự thạch ngắm cảnh đẹp trước mặt.

      Bạch Kỳ ôm tôi, đôi tay thon dài trắng noãn như ngọc nhàng vuốt tóc tôi.

      “Học trưởng.” Tôi nghiêng đầu chăm chú nhìn , mặt mũi thanh tú mê người, lông mi dài dài hạ ánh mắt trong suốt thu hồi nhìn tôi. “Ân?” thanh dễ nghe vang lên .

      “Em thích .” Lấy đủ dũng khí , lớn tiếng hướng tuyên cáo, tim đập dần dần nhanh hơn.

      Từ xuống nhìn nàng đỏ hồng hai má, đôi mắt trong suốt, nghe được câu mềm mại ngọt ngào, ôn như yếu ớt cười cái, chăm chú nhìn người trước mặt, . cũng thích em.”

      vậy chăng?” Tôi truy vấn, hạnh phúc tựa như bông hoa trong nội tâm nở rộ.

      suy tư vài giây, đôi mắt bình tĩnh nhìn tôi, khẽ mở môi mỏng . “Giả.”

      Thanh có chút sắc thái, nhàng chữ xâm nhập trái tim tôi. Tôi cúi đầu, hốc mắt hơi ươn ướt rất thương tâm. Quả thế, tuy rằng vào lúc ân ái thích tôi, có thể là nam nhân vào lúc tinh trùng lên não để ý lời , ai đều biết là thể tin. Biết người hoàn mỹ như vậy thích người bình thường như tôi, tại, tôi lại còn truy vấn, tự chuốc lấy cực khổ.

      “Bé ngốc, lừa em thôi.” Cảm giác được giọt nước mắt trong suốt rơi xuống tay, Bạch Kỳ lần đầu tiên cảm nhận được độ ấm của nước mắt, thực thoải mái, nhàng thở dài, chỉ là độ ấm trong giây lát lập tức biến mất. Tay lớn nâng mặt tôi, nụ hôn mềm mại rơi xuống đôi môi đỏ mọng.

      “Tôi thích ở bên cạnh em.” cúi đầu bên tai tôi cắn.

      Ánh nắng ấm áp chiếu lên trái tim ướt át, mang đến mầm mống hạnh phúc chậm rãi nảy mầm.



      Chương 19

      Thời gian qua nhanh chóng, sắc trời dần tối. Thuận đường bước chậm hồi biệt thự. Bữa tối sớm chuẩn bị tốt nhưng lại thấy hai người kia.

      “Học trưởng, bọn Thanh Oánh còn chưa trở về, chúng ta có nên tìm chút?” Đứng ở ban công, mắt thấy tia ánh sáng mặt trời cuối cùng biến mất, tôi kéo ống tay áo hỏi.

      cần, bọn họ quay lại.” Ngón tay thon dài trắng nõn chỉ chỉ. “Em nhìn bên kia xem.”Thuận tay nhìn lại, đường có hai bóng dáng tiến lại ngày càng gần, có thể nhìn thấy Thanh Oánh tóc thoáng có chút hỗn độn, hai gò má phì hồng, môi có chút sưng, khuân mặt điểm vài nét nhăn nhó, trái lại Phương Húc bộ sảng khoái chỉ là quần áo của có chút nếp nhăn.

      Bộ dạng như vậy, giống như tôi và Bạch Kỳ ở thời điểm trước.

      Từ nhìn xuống xem hai người bọ họ tay trong tay ngọt ngào cười tôi bừng tỉnh. Trách được Bạch Kỳ mang tôi hướng ngược lại bọn họ, lại cho tôi tìm bọn họ, nguyên lai là để cho bọn họ có thời gian phát triển gian tình.

      Nghĩ lại, ước nguyện ban đầu kêu Thanh Oánh cùng có đạt được, ngược lại bị hung hăng đùa bỡn phen. Bất quá, lúc đó tôi cũng xác định được tình cảm của mình và , coi như là thu hoạch lớn. Nghĩ đến đây, nội tâm có chút ngọt ngào.

    4. An Nhạc Thuần

      An Nhạc Thuần Well-Known Member

      Bài viết:
      447
      Được thích:
      314
      chương 20​
      Sau bữa cơm chiều, bốn người ngồi vây quanh ở phòng khách. Chúng tôi kịch liệt chọn trong hai: “Về trường học hay ngủ lại Bạch Kỳ gia.”, đấu tranh kịch liệt cuối cùng tôi 1 phiếu bị 3 phiếu của bọn họ áp đảo , theo quy tắc số ít phục tùng số nhiều, đêm nay chúng tôi ở lại Bạch gia.

      Tuy răng muốn ở cùng Bạch Kỳ tâm , ban ngày lại bị Bạch Ky trêu tuỳ ý đùa phen đồi cỏ. Nhưng là đêm đó bị bắt buộc phen vẫn tạo thành thương tổn thể giải thích, làm cho tôi đối với biệt thự này sợ hãi, đặc biệt vào buổi tối.

      Tôi kéo Thanh Oánh vào phòng, thèm để ý vẻ mặt đen xì cứng ngắn của của Phượng Húc, “đông” tiếng khoá cửa lại.

      “Thanh Oánh, tôi muốn chuyện với bà chút.” Rửa mặt xong, chúng tôi ngồi giường, bắt đầu chuyện phiếm. Thanh Oánh tò mò nhìn tôi. “Việc gì nha?”

      Tôi lại cười . “Buổi chiều ngày hôm nay, dưới ánh nắng tươi sáng, phong cảnh đẹp đẽ. Rất xa tôi chợt nghe tiếng thét chói tai của tiểu bạch thỏ: cần lại đây. Sói xám nhìn xung quanh bốn bề vắng lặng liền a ô tiếng bổ nhào qua, đem tiểu bạch thỏ để ở cây, nhanh chóng ăn sạch .” Vừa dứt lời, mặt Thanh Oánh quét qua vài điểm đỏ.

      Nàng nhào đến muốn bịt miệng tôi, lại bị tôi đặt tại giường, ngừng cù, nàng ngừng mà dãy dụa, lộ ra dấu vết đỏ hồng bên trong lớp áo ngủ, tôi cười bổ nhào lên đếm từng vết, nàng đỏ bừng mặt lấy gối đạp tôi.

      trận vui cười náo loạn dừng lại trước tiếng chuông điện thoại, nàng bổ nhào qua nắm điện thoại, ngọt ngào hai câu, cắt đứt rồi hôn tôi cái, hai tròng mắt sáng lấp lánh nhìn tôi . “Phượng Húc gọi tôi, tôi nha, đem bên kia giường lưu lại cho Bạch Kỳ học trưởng, be bye, cần bà nhớ tôi đâu.” xong, nhàng chạy ra cửa phòng. lớn có hiếu, người gọi tiếng liền chạy bỏ mặc bạn tốt!

      Từ xuống dưới xem này như tiểu bạch thỏ vui mừng chạy , cửa cũng chịu đóng, tôi hừ hừ tiếng bước ra đóng cửa.

      đên cạnh cửa tôi vươn đầu ra, khỏi chấn động, lắp bắp kinh hãi, Bạch Kỳ mặc bộ màu đen,đứng ngoài hành lang nhìn tôi.

      “Học trưởng, chào buổi tối.” Tôi nhu thuận chào, chỉ thấy Bạch Kỳ chậm rãi vào phòng, đem cửa khoá lại.
      (sờ poi: chap sau có H cả nhà đợi tối nhé ^w^)
      Friendangel2727 thích bài này.

    5. An Nhạc Thuần

      An Nhạc Thuần Well-Known Member

      Bài viết:
      447
      Được thích:
      314
      chương 21​
      (haha, có thịt có thịt, ta nhầm =D ăn tạm rau xanh vậy :v Bất qua chương này tiết lộ bí mật của Bạch Kỳ, muốn biết thỉnh đọc =D *ra sức quảng cáo* )

      Chương 21
      “Học trưởng, như thế nào…Ngô…” cái hôn cường hãn rơi xuống bao phủ môi mọng của tôi, hung hăng cắn môi dưới, thời dịp tôi bị đau hô tiếng đầu lưỡi linh hoạt của liền nhập vào trong miệng, tiên quân thần tốc, đối lưỡi tôi hung hăng công kích mang đến sóng tê dại khoái cảm.

      bên hung mãnh hôn, bên đem tôi ném lên giường. Hai tay bay nhanh cởi áo ngủ của tôi.

      “Tôi rất nhớ em.” than . trước đường tiến xuống phía dưới, ngừng mà hôn liếm, tinh tế cắn mút. Tôi chớp mắt ngẩng đầu lên,đen cổ chính mình hướng trong miệng .

      Từ xuống dưới nhìn thấy vài dấu vết hôn ngân, đôi mắt dần tối, đầu lưỡi liếm đảo quanh, đột nhiên hung hăng cắn cái.

      “A…” Đau quá, tôi kinh ngạc nhìn , nhìn đến vẻ mặt hờ hững, lông mi dài bao trùm con mắt.

      “Tôi phải , em là nữ nhân của tôi. Trong khỏang thời gian này, cho phép nam nhân khác chạm vào người em sao?” Tay thuận dấu hôn ấn . tại, em cho tôi, này là cái gì?” Ngón tay thon dài thuận dấu hôn vào no đủ, phen cầm, rất ôn nhu nhàng trêu đùa. Tôi vẻ mặt hắc tuyến, này ràng là ban ngày làm ra, chẳng lẽ chớp mắt liền quên? tia cảm giác bất an chậm rãi dâng lên.

      “Học trưởng?” Tôi chuyên chú nhìn . “Tôi phải học trưởng của em, tôi là chủ nhân của biệt thự này.” Nhìn bạc môi trong suốt của uyển chuyển ra, khiến tôi vẻ mặc thêm hắc tuyến, khó có thể tin.

      “Học trưởng, đừng giỡn.” Tôi cố gắng gợi lên vẻ tươi cười để an ủi nỗi bất an trong lòng.“Chẳng lẽ muốn cho em, phải Bạch Kỳ, mà là huynh đệ song sinh của , tên của gọi là Bạch Lân?” Làm ơn , ai tin chứ? Làm fan của thời gian dài, tôi tốt xấu gì cũng đem toàn bộ thông tin của nhìn lần. Chưa từng nghe còn cái huynh đệ song sinh.

      Hơn nữa, sinh nhật Bạch Kỳ lần trước, huynh đệ song sinh của cũng phải xuất mới đúng nhưng là cả buổi có nhìn đến thân ảnh của .

      đêm kia, phải tôi ở chung chỗ với em, cùng mừng sinh nhật tôi?” thanh thấp tuần vang lên bên tai, nhàng hơi . “Chúng ra khác biệt lớn nhất là tiếng , chẳng lẽ em nghe hiểu?” Lỗ tai mẫn cảm bị gió thổi qua, cái giật mình làm tôi toàn thân cứng ngác.

      ngậm vành tai tôi, chậm rãi cắn mút. “Tiểu lẳng lơ, tôi thực nhớ thịt huyệt của em, tưỏng niệm “” kẹp chặt dương vật của tôi, còn có ngừng hút gậy thịt đến cực hạn vui thích, em muốn tôi sao?” Đầu lưỡi mạnh tiến vào lỗ tai.

      “Ngô…” Tôi sợ tới mức thét lên tiếng, môi đỏ mọng bị gắt gao che.

      “Muốn biết Bạch Kỳ vì cái gì tuyển em làm bạn sao?” Tiêng thập phần dễ nghe dụ hoặc bên tai tôi, tôi như bị mê hoặc gật đầu.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.