1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

thiên sơn vạn thủy - mèo dũng cảm ( hoàn )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vuthuhang

      vuthuhang Well-Known Member

      Bài viết:
      658
      Được thích:
      1,154
      chương 26

      Vạn Thái Thái tạm biệt cha mẹ, tràn đầy hứng khởi lên máy bay. Trước khi tắt máy, nhắn tin thần bí cho Đoàn Vũ Xuyên: A Xuyên, tặng bất ngờ nè. Đoàn Vũ Xuyên xem tin nhắn, lúc gọi lại cho tắt máy. hơi suy nghĩ chút liền hiểu ra, lập tức mở điện thoại kiểm tra chuyến bay từ thành phố Z đến thành phố N, quả nhiên chuyến cất cánh. Đoàn Vũ Xuyên mừng rỡ như điên, tiểu tinh này cuối cùng cũng chịu về rồi!

      cầm chìa khóa xe chạy ra ngoài, trước khi với đồng nghiệp chung khoa:

      - Trực giúp mình nhé, mình có việc gấp phải ra ngoài chuyến, cám ơn nha ~~

      Đồng nghiệp ngơ ngác nhìn nhau, đây là tình huống gì? Cúp việc? Đoàn Vũ Xuyên mà cúp việc? Hôm nay mặt trời mọc hướng tây à?

      Đoàn Vũ Xuyên lái xe đến phi trường, chuyến bay của vẫn chưa hạ cánh, vào quán cà phê ngồi ở vị trí có tầm nhìn tốt về phía cổng ra. chợt hơi căng thẳng, xem đồng hồ thấy còn hai mươi phút nữa. dán mắt vào màn hình lớn, nhìn mã số chuyến bay ngừng thay đổi, cà phê trong tay chưa hề uống ngụm nào. Đột nhiên, thấy của xuất nơi cổng ra. Lúc bước , va li to mà dáng người , suốt kỳ nghỉ đông biết chăm sóc thế nào mà cũng mập lên, đội mũ lông và đeo khăn quàng cổ, mặc đồ lông đỏ thẫm, rất ngoan, biết mặc ấm áp thế này.

      thấy lấy điện thoại ra, chắc là mở máy rồi sau đó gọi cho . Quả nhiên, đến phút sau, màn hình di động của lên tín hiệu gọi tới của “Thái Thái”, kiềm được nở nụ cười. hắng hắng giọng rồi bắt máy:

      - A lô.

      Vạn Thái Thái cố ý kiềm chế tâm trạng:

      - A Xuyên, ở đâu vậy?

      Đoàn Vũ Xuyên nhìn , giả vờ nghiêm túc trả lời:

      - Ờ, trực ở bệnh viện.

      Giọng Vạn Thái Thái vui vẻ:

      - Đoán xem em ở đâu nè?

      Đoàn Vũ Xuyên nghe được cả tiếng loa phát thanh của phi trường, tưởng ngốc à:

      - Ờ, phải ở nhà sao?

      Vạn Thái Thái cố ý nghiêm mặt:

      - Đoàn Vũ Xuyên, em nhắn tin cho , tặng bất ngờ rồi mà?

      giả vờ nghiêm túc:

      - Ừ, bất ngờ gì đây?

      - Hừ, Đoàn Vũ Xuyên, em ở phi trường! mau tới đón em !

      Vạn Thái Thái cao giọng, thấy nụ cười giảo hoạt của khi thực được gian kế.

      Đoàn Vũ Xuyên muốn cười nhưng cố nén:

      - Hả? Bây giờ được, bây giờ rảnh, có ca phẫu thuật.

      Vạn Thái Thái cố ý làm nũng:

      - Hừ, Đoàn Vũ Xuyên, em ? Nếu hôm nay tới đón em, em lập tức lên máy bay quay lại!

      - Hôm nay được, em tự về nhé. Tan ca về nhà.

      nhìn dáng vẻ của , đúng là rất đáng .

      Vạn Thái Thái giậm giậm chân:

      - Đoàn Vũ Xuyên, hôm nay đến đừng hòng vào cửa nhà em!

      - Còn nếu đến sao?

      Đoàn Vũ Xuyên hỏi ngược lại.

      - Nếu đến em… tùy muốn sao cũng được.

      Vạn Thái Thái thèm đếm xỉa, dù sao cũng đến được. Hừ, nhóc con, đừng hòng bước vào cửa nhà em. Cứ đứng canh giữ ở bên ngoài . Ha ha ha. thực nhịn rất cực khổ mới cười ra tiếng.

      Đoàn Vũ Xuyên cười:

      - lời giữ lời?

      Vạn Thái Thái dương dương tự đắc tìm chỗ ngồi xuống:

      - Chắc chắn! Có bản lĩnh xuất trong vòng ba phút, bằng đừng hòng bước vào cửa nhà em.

      - Nếu đến kịp em dọn qua ở chung với nhé.

      Đoàn Vũ Xuyên muốn ở chung với từ lâu, đây là cơ hội tốt. Vạn Thái Thái là bảo thủ, kiên quyết đồng ý sống chung, bất kể làm nũng quấy rầy kiểu nào cũng được.

      cò kè mặc cả:

      - …Được. Nếu đến kịp cút về nhà . Được chứ?

      - lời định!

      Đoàn Vũ Xuyên bước ra khỏi quán cà phê:

      - Quay đầu lại!

      Vạn Thái Thái vẫn phản ứng, ngây ngốc quay đầu lại thấy nụ cười xảo trá của Đoàn Vũ Xuyên, chợt cảm thấy mình bị đùa bỡn! chỉ cười, giận, kéo va li bỏ , khốn!

      Thấy thẹn quá hóa giận bỏ , vội đuổi theo, kéo va li, nhân tiện nắm tay . Vạn Thái Thái muốn vung tay ra:

      - chọc em! Vui ?

      Đoàn Vũ Xuyên nắm chặt lấy tay , cười:

      - phải em tặng bất ngờ sao? tới tìm bất ngờ của mà.

      Vạn Thái Thái thấy vung được vung nữa. nghiến răng nghiến lợi phỉ nhổ :

      - Hừ! Gian trá!

      Đoàn Vũ Xuyên mỉm cười nhìn vào mắt , nghiêm túc :

      - Em phải tuân thủ lời hứa chứ, em Vạn.

      - Hừ! Xảo quyệt chết được!
      Vạn Thái Thái thèm để ý đến , cứ thế bị lừa rồi. cực kỳ tức giận! ràng mọi thứ đều kín kẽ, tại sao có thể nhìn thấu chứ!

      Đột nhiên nghiêm túc :

      - Ha ha ha, em Vạn, mừng em trở về!

      - Sao đoán được?

      Vạn Thái Thái nghĩ thế nào cũng hiểu làm sao đoán được.

      Đoàn Vũ Xuyên bỏ va li của vào cốp sau:

      - Em với mà?

      Vạn Thái Thái hiểu:

      - Em với hồi nào?

      Đoàn Vũ Xuyên cười:

      - phải em tặng bất ngờ sao? Bất ngờ lớn nhất phải là em về à, vừa khéo có năng lực tư duy của người bình thường, em Vạn, em thích hợp lừa gạt người ta đâu.

      Vạn Thái Thái ỉu xìu:

      - Đáng ghét, vui gì hết.

      Đoàn Vũ Xuyên thông minh đổi đề tài:

      - Ha ha ha, Thái Thái, cuối cùng em cũng về rồi, nhớ em nhiều lắm.

      Vạn Thái Thái kiềm được nụ cười:

      - Hứ, lời ngon tiếng ngọt.

      Đoàn Vũ Xuyên thề son sắt:

      - Trời đất chứng giám, cao xanh tỏ tường!

      Vạn Thái Thái cười:

      - Ngốc.

      Đoàn Vũ Xuyên giận nhìn :

      - Có em mới ngốc ấy!

      Vạn Thái Thái hỏi:

      - Hôm nay làm à?

      Đoàn Vũ Xuyên như lẽ đương nhiên:

      - chứ, nhưng có chuyện quan trọng hơn nên cúp việc.

      Vạn Thái Thái cố tình hỏi:

      - Chuyện gì?

      - Chuyện em chứ chuyện gì. của cuối cùng cũng về rồi, chuyện quan trọng biết mấy.

      Giọng nghiêm túc của khiến trái tim mềm nhũn:

      - Lời ngon tiếng ngọt.

      Đoàn Vũ Xuyên nhanh chóng tiếp lời:

      - Lời ngon tiếng ngọt chỉ cho mình em nghe thôi.

      Vạn Thái Thái ngạc nhiên nhìn người đàn ông bên cạnh, ban nãy là lời ân ái sao?

      - Xí, bây giờ miệng lưỡi như bôi mật ấy, càng lúc càng lợi hại. Học được hồi nào thế?

      - Gần mực đen gần đèn sáng, Vạn Thái Thái, em phải hoàn toàn chịu trách nhiệm.

      Đoàn Vũ Xuyên bây giờ trở thành thế này đều nhờ người nào đó ban tặng.

      Vạn Thái Thái lập tức phủ nhận:

      - Tội này em gánh! Ai thích người đó gánh!

      Đoàn Vũ Xuyên nhìn đường:

      - Ha ha ha, gánh gánh, dù sao bà xã cũng tới tay rồi.

      Vạn Thái Thái hơi mơ hồ:

      - Có ý gì?

      Đoàn Vũ Xuyên để trốn tránh:

      - Hồi nãy ai đó hứa gì với ? Dọn qua sống chung với , đúng ?

      - ! Gian trá, có lòng tốt.

      Vạn Thái Thái phải rất bài xích việc ở chung, chỉ bài xích việc mình ở chung mà thôi. sợ càng gần nhau càng dễ xa nhau.

      Đoàn Vũ Xuyên đột nhiên nghiêm túc khiến Thái Thái biết phải làm sao:

      - Thái Thái, qua ở cùng nhé. muốn cùng sống với em. Xem như là ích kỷ có được ?

      Thái Thái nhìn vào mắt , đôi mắt ấy chân thành nóng bỏng đến vậy, gật đầu. Đoàn Vũ Xuyên chợt cúi xuống hôn . dùng sức đẩy ra:

      - Lái xe kìa! muốn sống nữa hả?

      Tuy là đèn đỏ nhưng cũng nguy hiểm lắm chứ bộ. Đoàn Vũ Xuyên xoa xoa đầu đầy thương, mỉm cười, gật đầu.

      Kết quả là, bằng cách thức gian trá, Đoàn Vũ Xuyên lừa gạt được Vạn Thái Thái về ở chung nhà. rất thỏa mãn. Còn rất bất mãn, người nào đó lấy lý do lâu ăn thịt mà hung hăng cầu bồi thường. Hơn nữa, còn dám chạy xem mắt! Hừ! Thù mới hận cũ gom lại cùng tính sổ! Vạn Thái Thái mệt rã rời, người đàn ông này đúng là quá hung tàn! Gian trá! Xảo quyệt!
      Phong nguyetChris thích bài này.

    2. vuthuhang

      vuthuhang Well-Known Member

      Bài viết:
      658
      Được thích:
      1,154
      chương 27

      Mỗi năm thi lần, mỗi năm có tháng sáu đen tối lần. Những ngày tháng ấy với Đoàn Vũ Xuyên và Vạn Thái Thái qua lâu rồi, hai ngày nay nghỉ phép, tan làm là về nhà, ở nhà ngoan ngoãn nấu cơm, chờ về. Cơm nước chén bát xong xuôi, hai người vùi sofa tán gẫu, lướt weibo xem tin tức, thấy đủ tin thú vị về thi cử chợt nổi hứng ham chơi.

      - A Xuyên, muốn thi Thanh Hoa hay thi Bắc Đại?

      - …

      - Làm sao đây, thi kém quá, vào nổi Thanh Hoa Bắc Đại làm sao đây?

      - …

      - Lo quá , chúng ta thể học chung trường, nỡ xa đâu.

      - …

      - Này! Đoàn Vũ Xuyên! Kêu tiếng chết à, đúng hả?

      Vạn Thái Thái nổi giận, thế nào là hiểu phong tình, thế nào là đầu óc chậm lụt, thế nào là gỗ mục thể đẽo? Chính là như Đoàn Vũ Xuyên bây giờ đây!

      - Kêu tiếng.

      Đoàn Vũ Xuyên đặt tạp chí y học trong tay xuống, nghiêm túc đáp lời khiến Vạn Thái Thái dở khóc dở cười. còn rất trịnh trọng bổ sung câu:

      - thử rồi, chết.

      kiềm được bật cười:

      - Dở hơi.

      Vạn Thái Thái tùy tiện hỏi:

      - A Xuyên, hồi thi đại học có căng thẳng ?

      - Em căng thẳng?

      Đoàn Vũ Xuyên sao có khả năng căng thẳng chứ?

      - Cũng tạm, căng thẳng lắm. Dù sao em có lòng tin vào chính mình.

      Vạn Thái Thái dương dương tự đắc , lúc đó học hành rất nỗ lực rất nỗ lực.

      - Ồ? Nhớ năm xưa môn toán của em thảm nỡ nhìn mà? Sao lại sợ?

      Đoàn Vũ Xuyên hiểu quá trình độ của hồi đó.

      - còn biết xấu hổ em hả? Hồi đó hỏi bài mà kiêu muốn chết, lỗ mũi hất lên trời, suốt ngày bị đả kích thương tiếc, lòng tự ái ít đến đáng thương của em khó khăn lắm mới bị tiêu diệt hoàn toàn. Sau đó phải bỗng dưng chuyển trường ư? Em thề phải cố gắng học toán, học bất kể ngày đêm, mặt dày mày dạn hỏi thầy và các bạn. Về sau em học tốt môn toán đều nhờ ban tặng đấy.

      Vạn Thái Thái nhớ lại chuyện cũ trước kia vẫn nhịn được trách móc.

      - Lời này của em là khen hay mắng vậy? Cảm kích hay oán trách ?

      Đoàn Vũ Xuyên nghiêm mặt , năm xưa quả đúng, đối xử tốt với . Cho nên mấy năm nay mới hối hận như thế.

      Vạn Thái Thái nhướng mày khiêu khích nhìn :

      - Nửa khen nửa mắng, sao hả?

      Đoàn Vũ Xuyên biết xấu hổ:

      - Nếu nhờ em thi nổi đại học đâu, còn mau cám ơn cho tử tế, nghiêm sư xuất cao đồ, biết chưa?

      Vạn Thái Thái kiềm chế xỉ vả :

      - Xí! biết nhục. chính là cai ngục! Còn bày đặt nghiêm sư.

      Đoàn Vũ Xuyên nắm chặt tay , thâm tình :

      - Phải, cai ngục đây chỉ canh giữ mình em, canh giữ em chặt, em chạy thoát khỏi lòng bàn tay của đâu.

      Vạn Thái Thái cười:

      - Xem xem em có trốn ngục hay ?

      Đoàn Vũ Xuyên uy hiếp:

      - Em dám trốn ngục dám bắt em về, trừng phạt nặng, xem lần sau em còn dám nữa hay !

      Vạn Thái Thái nhìn đầy khiêu khích:

      - Uy hiếp em cũng vô dụng, em cho biết, tốt với em em dám trốn ngục đấy, tin ?

      - ư? Khiêu khích à? Xem có trừng phạt em này!

      Sau đó hung hăng che kín miệng lại, sau đó nữa là trừng phạt hễ tiến hành là thể ngừng.

      Hôm sau Vạn Thái Thái lưng đau eo mỏi thức dậy làm, dọc đường kiềm được mà mắng, người đàn ông này quá ác độc quá ác độc!

      Điểm thi đại học được công bố lâu ngờ Trương Duy gọi điện cho Vạn Thái Thái. nhìn tên hiển thị màn hình di động, rồi lại nhìn người đàn ông nào đó cách đấy xa xem tư liệu y khoa, rồi bắt máy.

      - A lô.

      - Vạn Thái Thái.

      - Có việc gì ?

      bất đăng tam bảo điện (1) mà nhỉ?

      (1) Vô bất đăng tam bảo điện: ý người có chuyện gì nhờ vả đến tìm.

      - có việc thể liên lạc bạn học cũ à? Câu này khiến người ta đau lòng đấy.
      Trương Duy giả vờ đau khổ, Vạn Thái Thái cười:

      - gì thế, bạn học cũ cần khách sáo, có gì cứ thẳng là được.

      Trương Duy ngờ vậy:

      - Mình đúng là có việc muốn hỏi cậu.

      Vạn Thái Thái đưa mắt nhìn gã đàn ông nào đó hề động đậy ở cách đó xa:

      - Cậu .

      - Em họ mình năm nay thi đại học, thành tích rất bình thường, mình muốn hỏi xem nó có thể đậu vào trường cậu hay .

      Trương Duy tìm được lý do này cũng khó.

      Vạn Thái Thái ngờ là chuyện này, thở phào:

      - Ồ? Thi được bao nhiêu điểm?

      Trương Duy :

      - Cao hơn chuẩn tuyến 1 0,5 điểm.

      - Vậy chắc có thể vào trường tuyến 2 khá tốt chứ?

      Trường của Vạn Thái Thái tuy là trường tuyến 1 nhưng là trường khá kém trong tuyến 1. Người bình thường đều chọn trường tốt ở tuyến 2 chứ?

      - Mấu chốt là đứa em họ này của mình muốn từ bỏ cơ hội tuyến 1.

      Vạn Thái Thái trả lời theo thực:

      - Vậy à? Có điều với điểm số này chưa chắc được nhận vào trường mình đâu. Mấy năm nay điểm đầu vào trường mình đều cao lắm.

      - Mình biết. Mình chỉ muốn xem thử có thể có cơ hội hay thôi.

      Vạn Thái Thái đề nghị:

      - Cậu có thể bảo em ấy thử đăng ký vào trường mình, có lẽ năm nay điều chỉnh mà.

      - Ừ, mình với nó, cám ơn cậu.

      - có gì, có việc gì cứ liên lạc với mình nữa nhé. Tạm biệt.

      - Tạm biệt.

      Trương Duy cúp máy.

      Vạn Thái Thái cầm điện thoại quay lại sofa soạn giáo án. Đoàn Vũ Xuyên ngẩng đầu hỏi:

      - Ai gọi vậy?

      - người bạn học tiểu học, cậu ấy em họ cậu ấy muốn đến học trường em nên gọi hỏi xem có thể có cơ hội hay . Có điều em chắc.

      - Học bá (2) tiểu học à?

      (2) Học bá: người học giỏi nhất, hoặc về người học với điểm số rất cao.

      Đoàn Vũ Xuyên giống như đánh hơi được gì đó.

      - Ơ? Sao biết?

      Vạn Thái Thái đầu óc chập mạch, quên mất phải giữ bí mật.

      - Đúng là!

      Đoàn Vũ Xuyên bước tới, ép xuống:

      - , có phải ta có ý đồ gì ?

      Vạn Thái Thái bị thình lình áp sát làm có cảm giác áp lực:

      - linh tinh gì đấy. Cậu ấy sao có thể có ý đồ gì với em được chứ. ghen vớ vẩn quá! Cậu ấy chỉ hỏi chuyện về điểm đầu vào trường em thôi.

      Vạn Thái Thái thực bái phục người đàn ông này.

      Trước khi , Đoàn Vũ Xuyên uy hiếp:

      - Hừ, tốt nhất là vậy.

      Vạn Thái Thái chế giễu :

      - Đoàn ghen tuông.

      Thần thái hề xấu hổ, ngược lại còn lấy làm vinh hạnh:

      - Như nhau như nhau.

      Vạn Thái Thái cãi:

      - Em đâu có!

      Đoàn Vũ Xuyên nhướng mày:

      - Ồ? Vậy lần trước là ai thấy tin nhắn của rồi giận nguyên buổi tối?

      Vạn Thái Thái đỏ mặt, lần trước ấy mà, nửa đêm nửa hôm biết y tá nào thầm nhắn tin tỏ tình với , nội dung muốn bao nhiêu buồn nôn là có bấy nhiêu buồn nôn. Nếu lúc đó Đoàn Vũ Xuyên phớt lờ cũng thôi nhưng lại cho xem, cơn ghen của bùng nổ, cả đêm thèm đếm xỉa đến . Vạn Thái Thái chợt cười vui vẻ, hóa ra ai cũng như nhau, vì nên muốn chiếm giữ nhau, dù biết rằng như vậy là đúng nhưng cứ tự chủ mà ấu trĩ như thế đấy.
      Phong nguyetChris thích bài này.

    3. vuthuhang

      vuthuhang Well-Known Member

      Bài viết:
      658
      Được thích:
      1,154
      chương 28

      Nghỉ hè, Vạn Thái Thái rất rảnh, trừ viết vài luận văn ra căn bản có chuyện gì làm, đương nhiên dám về quê hưởng phúc vì trong nhà có chàng cai ngục trông coi rất kỹ, đâu dám manh động. Nhưng lại cứ vui vẻ chịu đựng.

      Hậu quả của việc ở nhà nhàn rỗi chính là, hễ Đoàn Vũ Xuyên có thời gian phóng túng đủ kiểu. Danh nghĩa tốt đẹp là dù sao cũng làm, cứ nằm ở trong nhà thôi, đỡ phải thừa hơi dư sức ra ngoài làm loạn. Vạn Thái Thái thực muốn bảo cút càng xa càng tốt!

      Do Đoàn Vũ Xuyên miệt mài phóng túng, Vạn Thái Thái phát mình mang thai! Kinh nguyệt của vốn luôn đều nên hề để ý. Khi cảm thấy buồn nôn ói mửa mới kinh hoàng ý thức được đại ổn rồi! vội vã đến tiệm thuốc mua que thử thai về nhà thử. quả nhiên trúng số, nội tâm sụp đổ, hỗn loạn, biết phải làm sao. khẩn cấp gọi điện thoại ngay cho Đoàn Vũ Xuyên, lắp ba lắp bắp cho biết. sững sờ vài giây được gì, Vạn Thái Thái la lên:

      - A lô! có nghe đấy? Làm sao bây giờ?

      Đoàn Vũ Xuyên ba chân bốn cẳng chạy về nhà. Tâm trạng của vào khoảnh khắc ấy là mừng rỡ, vô cùng mừng rỡ! nhớ trước kia bác sĩ Ngụy với thể chất của rất khó mang thai, nhưng bây giờ mang thai rồi! Sau khi hẹn hò với , chuẩn bị sẵn tâm lý là có con, chỉ muốn ở bên , những thứ khác đều quan trọng. Nhưng giờ đây, ông trời lại ban cho món quà lớn thế này! có thể mừng rỡ, kích động, kinh ngạc sao?

      Đoàn Vũ Xuyên về đến nhà, thấy Vạn Thái Thái ngồi ngẩn người sofa, tay chân luống cuống. cố gắng trấn tĩnh lại, nhìn thấy như nhìn thấy cứu tinh:

      - A Xuyên! Làm sao bây giờ?

      Đoàn Vũ Xuyên bình tĩnh ôm :

      - Mang thai rồi sinh thôi.

      - Sinh cái đệt! Chưa chồng mà chửa biết xấu hổ.

      Vạn Thái Thái nhịn được buông lời thô tục, hơn nữa trong lòng lo lắng, vì điều gì khác mà vì cha già cùng với cha hai, cha ba ở nhà.

      Đoàn Vũ Xuyên nhìn ra được nỗi bất an của , cố gắng vỗ về . Nhưng khi hay là phá thai lập tức bác bỏ ý nghĩ này, vui :

      - Em muốn sinh con cho ? Em cảm thấy là gã đàn ông cặn bã?

      Vạn Thái Thái ấp a ấp úng làu bàu:

      - Cha em đánh gãy chân em mất.

      vẫn chưa với người nhà chuyện có bạn trai, bởi vì là người xứ khác, điều này cha mẹ chắc chắn phản đối, bây giờ lại chưa chồng mà chửa, họ đánh gãy chân mới là lạ.

      Đoàn Vũ Xuyên ôm :

      - Em sợ cha em?

      - Ừ, cha em nghiêm khắc lắm, trước đây em có , nếu chúng ta dám ở bên ngoài làm bậy, cha đánh gãy chân chúng ta rồi đuổi ra khỏi cửa. Em muốn bị đuổi đâu. Chúng ta phá thai nhé?

      Vạn Thái Thái hỏi dò.

      Đoàn Vũ Xuyên vỗ về :

      - được! Ngoan, sao đâu. Hai ngày nay xử lý ổn thỏa chuyện trong bệnh viện rồi chúng ta về nhà em cầu hôn.

      Giọng Vạn Thái Thái đột nhiên yếu ớt, giống như có tật giật mình:

      - Cầu hôn? Có sớm quá ? Em còn chưa…

      Đoàn Vũ Xuyên đoán ra được gì đó:

      - Chưa gì? Chưa với gia đình chuyện chúng ta?

      cúi đầu:

      - Ừ.

      Đoàn Vũ Xuyên hoàn toàn nổi giận:

      - Vạn Thái Thái.

      - Xin lỗi, cha mẹ em muốn em gả xa, nếu họ biết em tìm bạn trai ở xa như vậy nhất định nhốt em lại, buộc em chia tay với . Hơn nữa, trong nhà em chỉ có người cha mà tới… dù sao chính là rất phiền phức.

      Hễ nghĩ đến chuyện người nhà biết tìm được người mang thai, đúng là loạn gà bay chó sủa. Nghĩ thôi thấy đau đầu rồi.

      Đoàn Vũ Xuyên hừ hừ :

      - Nhiều quy tắc như thế mà sao biết?

      - Ai biết mang thai chứ, tại hết!

      Vạn Thái Thái lên án người nào đó luôn chịu dùng biện pháp tránh thai, gì mà sao cả. sao cái đầu á! Giờ có sao rồi chứ?!

      Đoàn Vũ Xuyên cười lạnh hỏi:

      - Vậy hỏi em vốn định lúc nào cho cha mẹ em biết?

      - mà.

      Giọng Vạn Thái Thái như muỗi kêu. biết đuối lý, Đoàn Vũ Xuyên với người nhà chuyện của họ từ lâu, tuy gia đình hề đề nghị muốn gặp mặt gì gì đó, nhưng họ vẫn biết đến tồn tại của . Còn lúc nào cũng dây dưa trì hoãn, muốn với người nhà. Đoàn Vũ Xuyên lại tưởng người nhà đều biết nên để tâm nhiều.

      giận dữ:

      - Vạn Thái Thái! Em giỏi lắm! Ồ, có phải em chưa từng đặt vào tương lai của em ?

      vội vàng giải thích:

      - có! Em chỉ là cảm thấy phải chậm chậm thôi.

      Đoàn Vũ Xuyên tức giận hỏi ngược lại:

      - Chậm chậm thôi? Được, vậy em định chậm cỡ nào? năm hai năm hay ba năm?

      - , thuận theo tự nhiên ấy.

      Vạn Thái Thái sợ sệt lắp ba lắp bắp, Đoàn Vũ Xuyên như vậy quá đáng sợ đúng ? đánh chứ? bây giờ là phụ nữ mang thai đấy, chịu nổi bị đánh đâu.

      - Vạn Thái Thái!

      thực chứng minh hề đánh , chỉ đẩy cửa bỏ mà thôi.

      - Ôi, đừng giận mà! Haiz. Phiền chết được, với mẹ thế nào đây. Mình bị đánh gãy chân mất.

      Vạn Thái Thái im lặng suy nghĩ, lòng rối như tơ vò!

      Hôm sau lén đến bệnh viện chuyến, hỏi về chuyện phá thai, bác sĩ với là thể chất của rất khó mang thai, nếu bỏ đứa con này sau này có lẽ còn cơ hội nữa. Thái Thái hồn bay phách lạc ra khỏi bệnh viện, ghét quá ! Giữ hay giữ? Điện thoại chợt vang lên, là Đoàn Vũ Xuyên gọi đến, hỏi sao có nhà, ở đâu thế? ở bệnh viện. cảm giác được rất tức giận cúp máy, còn cảnh cáo nếu dám làm bậy khách sáo. Mẹ kiếp! hung dữ cái rắm á!

      Vạn Thái Thái hồn bay phách lạc ngồi cạnh bồn hoa. lâu sau điện thoại của lại tới:

      - Em ở bệnh viện nào?

      Thành phố N nhiều bệnh viện như vậy, ở bệnh viện của mà ở bệnh viện nào? Vạn Thái Thái báo tên bệnh viện, cố ý tránh bệnh viện của nên mới tới nơi này.

      lâu sau Đoàn Vũ Xuyên giận đùng đùng đến, kéo về phía xe, Thái Thái hơi lảo đảo suýt ngã, mới bước chậm lại. Sắc mặt vô cùng kém! Xách lên xe xong, hỏi , đến bệnh viện làm gì? tuyệt đối cho phép! Thấy giận đến thế, Thái Thái chỉ cảm thấy tủi thân, hung dữ cái rắm. rất uất ức. Nhìn lặng im rơi lệ, Đoàn Vũ Xuyên thở dài, lau nước mắt cho :

      - Em khóc gì chứ?

      - hung dữ với em.

      Càng càng tủi thân, bỗng dưng mang thai, bỗng dưng thể phá thai, bỗng dưng bị hung dữ, có thể tủi thân sao?

      - Ai bảo em tiếng nào chạy tới bệnh viện đòi bỏ con?

      Đoàn Vũ Xuyên bất đắc dĩ. muốn đứa con này đến vậy ư? biết đứa con này khó có được cỡ nào ư?

      Vạn Thái Thái giải thích:

      - Em chỉ là tới hỏi thăm thôi!

      Đoàn Vũ Xuyên rất chán nản:- Vậy tại sao em phải tới hỏi thăm? Em muốn sinh nó đến thế ư?

      Vạn Thái Thái ra điều khiến lo lắng:

      - Ai muốn sinh nó chứ, nhưng sinh thế nào đây. Cha em chắc chắn mắng em chết. Chúng ta vẫn chưa kết hôn!

      Đoàn Vũ Xuyên nhàng ôm vào lòng:

      - đâu có cưới em. là hai ngày nữa về nhà em mà, muốn đánh cũng phải đánh gãy chân trước chứ.

      Thái Thái nghe câu này đột nhiên bật cười, vẻ mặt còn căng thẳng nữa:

      - Ngốc. Cha em đánh gãy chân đâu, chỉ đánh gãy chân em thôi. Nếu cha em giận quá làm sao bây giờ? Cha nghiêm khắc dữ lắm. Haiz.

      Tâm trạng Vạn Thái Thái lúc này thay đổi liên tục, kỳ thực chỉ là quá lo âu mà thôi.

      Đoàn Vũ Xuyên nhìn cười, cơn giận cũng tiêu tan:

      - Em cứ tin tưởng , được ? có thể lo liệu phía bố vợ.

      - ?

      Vạn Thái Thái ngẩng đôi mắt còn ướt đẫm nghiêm túc đánh giá .

      Đoàn Vũ Xuyên chỉ vào đầu :

      - Có chuyện gì làm được chứ?

      - Có!

      Vạn Thái Thái nhớ tới bảy đại kim cương trong nhà lo lắng .

      Đoàn Vũ Xuyên vui hỏi:

      - Chuyện gì?

      Vạn Thái Thái trả lời:

      - Cha em. Hơn nữa, phải chỉ đối phó người đâu mà tới sáu người lận.

      - Nghĩa là sao? Em xem thường thế à? Mặc kệ mấy đại kim cương, đều có thể lo liệu được. Tin tưởng , nhé?

      chỉ cần tin tưởng mà thôi.

      - Hi hi hi.

      Vạn Thái Thái yên tâm, có người đàn ông này ở đây, còn gì phải lo lắng?

      Đoàn Vũ Xuyên ôm vào lòng:

      - Nhìn bộ dạng ngốc nghếch của em kìa, lêu lêu vừa khóc vừa cười.

      Vạn Thái Thái lên án:

      - Tại hung dữ với em chứ bộ!

      Đoàn Vũ Xuyên tự giác đổi đề tài:

      - Bác sĩ thế nào?

      - Hả?

      Chẳng phải là bác sĩ sao?

      - Em xem?

      Đoàn Vũ Xuyên hỏi ngược lại, giọng điệu có chút uy hiếp.

      Vạn Thái Thái trả lời đúng thực:

      - Ờ, bác sĩ thể chất của em rất khó mang thai, nếu lần này bỏ nó có thể có lần sau nữa. Cho nên em ra ngoài.

      - Ừ, may mà đầu óc còn minh mẫn.

      Đoàn Vũ Xuyên như có điều suy nghĩ, kết quả thế này là tốt nhất rồi.

      - Cút.

      Vạn Thái Thái cười mắng.

      - Được rồi được rồi được rồi. Đừng lo lắng, thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng. Nếu thực được quỳ trước cửa nhà em ba ngày ba đêm có được , xin cha em đồng ý.

      Đoàn Vũ Xuyên thể hiểu nổi rốt cuộc sợ cái gì? Khi đến nhà rồi mới chân chính hiểu được nỗi sợ của phải là vô duyên vô cớ.

      - Dẻo miệng. Em sợ cha em ngay cả cửa cũng cho vào.

      Vạn Thái Thái uy hiếp, cha thực có thể làm được chuyện như vậy, nếu cha làm được còn năm đại kim cương khác nữa.

      Đoàn Vũ Xuyên tò mò:

      - Cha em thực dữ dằn như thế?

      - Cha em sợ em gặp phải đàn ông cặn bã!

      Vạn Thái Thái biết cha lo lắng điều gì.

      Đoàn Vũ Xuyên :

      - Vậy yên tâm rồi.

      Vạn Thái Thái hiểu:

      - yên tâm cái gì?

      Đoàn Vũ Xuyên cười rất tự tin:

      - là đàn ông tốt, phải đàn ông cặn bã nên vẫn có thể vào cửa.

      - Ba hoa. Về thôi, em đói muốn chết rồi.

      Vạn Thái Thái còn chưa ăn bữa sáng.

      - Tuân lệnh bà xã.

      Đoàn Vũ Xuyên ngồi vào ghế lái.

      - Chờ lo xong chỗ cha em rồi hẵng xem xem có thể gọi em là bà xã .

      Vạn Thái Thái cười trả lời, Đoàn Vũ Xuyên muốn gõ lên đầu , cười tủm tỉm tránh .

      - Buổi chiều dẫn em kiểm tra sản, sau đó xin nghỉ phép, sau đó nữa về nhà em. Được chứ?

      Đoàn Vũ Xuyên vừa nhìn đường xá vừa hỏi, Vạn Thái Thái gật đầu.

      rất mong chờ sinh mệnh bé này ra đời, dù sao cũng sợ hãi rất lâu là đời mình có cơ hội làm mẹ. sao nỡ đành bỏ đứa con này chứ.

      Lời tác giả: Nếu có người đàn ông gánh vác bất kỳ trách nhiệm nào, giúp bạn chắn gió che mưa, bạn có còn sợ hãi tương lai vô định hay ?
      Phong nguyetChris thích bài này.

    4. vuthuhang

      vuthuhang Well-Known Member

      Bài viết:
      658
      Được thích:
      1,154
      chương 29

      Chưa đến mấy ngày, Vạn Thái Thái liền gọi điện về nhà muốn dẫn bạn trai về, ban đầu mẹ rất kích động, cảm thấy cuối cùng có thể gả con rồi. Nhưng vừa nghe chàng rể ở xa như vậy hài lòng nổi. Có điều bà vẫn bảo cứ dẫn về trước .

      - Em còn chưa em mang thai, chỉ mới là người ở đâu, mẹ em vui rồi. Haiz. Ôi cuộc đời, làm sao mà sống đây.

      Vạn Thái Thái ủ rũ lắc đầu.

      - Đời muốn sống thế nào sống, rồi qua thôi. Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, đừng lo lắng.

      Đoàn Vũ Xuyên thu dọn quà cáp muốn mang theo, quy tắc cơ bản này vẫn biết.

      Vạn Thái Thái nịnh nọt:

      - Ừ. Có thể mẹ em vừa thấy là thanh niên tài giỏi đồng ý. Tục ngữ có câu, cha mẹ vợ càng nhìn con rể càng vừa mắt mà.

      Đoàn Vũ Xuyên tính toán quà cáp:

      - Trong nhà em có những ai?

      - Ông bà nội, cha mẹ, hai chú thím có nhà, em trai em chắc cũng có nhà, hai thằng em họ chắc cũng có nhà nốt.

      Vạn Thái Thái đếm thành viên gia đình, đây đúng là đại gia tộc.

      Đoàn Vũ Xuyên gật gật đầu.

      Hôm sau họ phong trần mệt mỏi về quê Vạn Thái Thái. Đoàn Vũ Xuyên lái xe, cảm thấy tự xe tiện hơn, dù sao cũng lùm đùm bao lớn bao . Hơn tám giờ tối hôm đó họ mới về đến nhà . Mẹ nấu rất nhiều món để chào đón , trông bà rất hiền lành, cũng rất hài lòng với . Nhưng cha cả buổi lời nào, cuối cùng chỉ bỏ lại câu:

      - Lái xe cả ngày cũng mệt rồi, nghỉ ngơi sớm , có gì để mai hẵng .

      Ông từ chối trò chuyện.

      Vạn Thái Thái theo trực giác thấy ổn, Đoàn Vũ Xuyên cũng vậy.

      lâu sau, mẹ bảo dọn dẹp phòng của em trai cho ngủ. Nửa đêm lẻn vào phòng ở đối diện, giật mình tỉnh dậy, kinh ngạc nhìn trong bóng tối. mở đèn, là sợ bị cha mẹ phát , nhưng mà hơn nửa đêm, dù có mở đèn cũng chưa chắc bị phát .

      - Em sao thế?

      Đoàn Vũ Xuyên vẫn còn ngái ngủ.

      tự giác chủ động chui vào lòng :

      - Em ngủ được.

      Đoàn Vũ Xuyên ôm người nào đó ấm áp mềm mại vào lòng:

      - Sao nào?

      - xem, thái độ của cha em hôm nay như vậy là ý gì?

      Vạn Thái Thái đoán được suy nghĩ của cha mình, ông hoan nghênh ông rất lãnh đạm, ông hoan nghênh ông lại bảo ở lại. hiểu nổi hiểu nổi.

      - Có lẽ ông định ngày mai thẩm vấn trận ra trò.

      Đoàn Vũ Xuyên cười , kỳ thực cũng hiểu.

      Vạn Thái Thái kiềm được trách móc:

      - Lão hồ ly.

      Đoàn Vũ Xuyên chế giễu :

      - Vậy em là hồ ly tinh à?

      Vạn Thái Thái lườm :

      - Quyến rũ hồn bay phách lạc hả?

      Đoàn Vũ Xuyên nghịch tay :

      - Phải rồi, bây giờ phải ở trong ổ hồ ly sao?

      - Đúng đấy, ổ hồ ly so được với nhà , ở tạm vậy.

      Vạn Thái Thái biết soi mói với chỗ ngủ thế nào.

      Đoàn Vũ Xuyên tốt bụng giải thích:

      - Em ngủ được mà ngủ được? ngủ rồi nhưng bị em đánh thức đấy chứ.

      - Hừ, vậy em đây!

      Vạn Thái Thái vờ như muốn .

      - Đừng đừng đừng, giỡn mà. Cho ôm cái nào.

      Cả ngày nay vẫn chưa được ôm tử tế.

      - Suỵt, tiếng chút, mẹ em thính tai lắm.

      Vạn Thái Thái cảnh cáo. Rồi lại chui vào lòng .

      Đoàn Vũ Xuyên đùa:

      - Hẹn hò lén lút thế này thích, giống như Niếp Tiểu Thiện và Ninh Thái Thần vậy. (1)

      (1) Nhân vật trong “Liêu trai chí dị”.

      Vạn Thái Thái cũng cười:

      - Đáng ghét, ràng em đẹp hơn Niếp Tiểu Thiện!

      - Được rồi, hồ ly tinh mau về ngủ , hôm nay mệt cả ngày rồi.

      mang thai, phải chú ý nghỉ ngơi nhiều.

      Vạn Thái Thái ngáp:

      - Ừ, buồn ngủ quá. Có phải mang thai dễ buồn ngủ nhỉ?

      Đoàn Vũ Xuyên buông tay ra:

      - Ừ, ngủ .

      Vạn Thái Thái lưu luyến rời khỏi ngực :

      - Ừ, em nhá, ngủ ngon.

      - Ừ, ngoan, ngủ ngon.

      Đoàn Vũ Xuyên chợt có chút quen khi trong lòng nhưng vẫn cố chịu. Dù sao ở dưới mắt cha vợ, cách mạng vẫn chưa thành công.

      - Vậy em đây.

      - Ừ.

      Hôm sau Vạn Thái Thái ở nhà ngủ nướng, mặt trời lên cao ba thước mới chịu dậy, thấy Đoàn Vũ Xuyên ngồi ngay ngắn trong phòng khách. Cha Vạn tức giận:

      - Con con đứa ngủ tới giờ này, biết con nhà ai lười như vậy nữa!

      Vạn Thái Thái cười hề hề, xoay người lại mới phát , trời ạ!!! bị trúng vạn điểm công kích:

      - Ông nội… chú hai… chú út… mọi người… sao lại tới đây???

      Sao mới ngủ giấc mà tỉnh lại thế giới thay đổi thế này?

      Thằng em họ cười chế giễu :

      - Chị, chị đúng là làm biếng.

      - Khang Khang, sao em lại tới đây? phải em tham gia trại hè của trường về sao?

      Vạn Khang là con trai của chú hai , học năm nhất đại học.

      - Chị… lần này chị dẫn bạn trai về ra mắt hả?

      Người câu này là Vạn Hàn, con trai thứ hai của chú hai , học lớp bốn tiểu học.

      - Hàn Hàn, phải em ở tỉnh T ư???

      Vạn Thái Thái u mê.

      - Chị, em bị cha ép về, chị đừng có nhìn em!

      Em trai ruột của , Vạn Dương thấy ánh mắt u oán của chị nhìn mình vội vàng giải thích. Nửa đêm hôm qua cậu bị cha gọi về, còn tưởng xảy ra chuyện gì kinh thiên động địa, hóa ra là chị cả dẫn bạn trai về ra mắt. Cha đúng là bình tĩnh mà.

      - Cha?! Tại sao cha làm rầm rộ dữ vậy?

      Khỏi phải , những người này đều là bị cha gọi tới. Hèn gì tối qua cha chuyện mà để hôm nay , hóa ra có mưu tính từ trước, muốn kết bè kết đảng, mọi người đồng tâm hiệp lực, bảy đại kim cương hợp thể đây mà. Nham hiểm! Gian trá! Cáo già!

      - Còn mau rửa mặt? Rồi vào bếp phụ mẹ, bà nội với thím rửa rau kìa!Cha nhìn thẳng vào ánh mắt u oán của Vạn Thái Thái.

      - Mọi người, được phép bắt nạt ấy!

      Vạn Thái Thái che chở Đoàn Vũ Xuyên như gà mẹ bảo vệ gà con. nhìn thiên vị như vậy, trong lòng rất cảm động, cười với :

      - Em rửa mặt ăn sáng trước , lo được mà. Ngoan.

      Vạn Thái Thái bán tín bán nghi nhìn , gật đầu. mới rời khỏi, còn quên bỏ lại câu:

      - cho phép bắt nạt ấy!

      Trong lòng cha Vạn có muôn vàn cảm xúc bất đắc dĩ, con hướng ra ngoài mà.

      Vạn Thái Thái là con duy nhất trong nhà, nhà họ Vạn đến đời ông nội bà nội sinh tổng cộng ba người con trai, có con . Vì có được nên cả nhà đều mong ngóng như sao ngóng trăng, hi vọng trong gia đình có thể có đứa con . Sau đó bác cả cuối cùng cũng sinh được Vạn Thái Thái. Quả là cả nhà chào đón! Họ cảm thấy nhà họ Vạn cuối cùng cũng có con rồi. Trong nhà đồ ăn ngon đồ chơi tốt gì đều thuộc về hết, thế nên mới khiến Vạn Thái Thái về sau béo như vậy. Sau Vạn Thái Thái, bác cả lại sinh con trai là Vạn Dương. Chú hai liên tiếp sinh được hai người con trai là Vạn Khang và Vạn Hàn, chú ba vì nguyên nhân do vợ nên đến nay vẫn chưa có đứa con nào. Cho nên, cục diện bây giờ chính là, Vạn Thái Thái là con duy nhất của nhà họ Vạn, là con chung của mọi người, là hòn ngọc quý tay cả nhà, tại hòn ngọc quý ấy sắp bị người khác lấy , có thể huy động rầm rộ chạy về sao? Đâu thể để bị heo tùy tiện lấy chứ! Trước đây là bốn đại kim cương, sau đó thành năm đại kim cương, sáu đại kim cương, cuối cùng là bảy đại kim cương, quả thực có thể triệu tập rồng thần rồi. (2)

      (2) Lấy ý từ “Bảy viên ngọc rồng”: người thu thập đủ bảy viên ngọc rồng có thể gọi rồng thần xuất , rồng thần ban cho người đó điều ước.

      Vạn Thái Thái rửa mặt xong, vốn định vào phòng khách nhưng bị bảy đại kim cương ép lui, chỉ có thể chán nản đến phòng bếp. Thím thấy lơ đãng tập trung giễu:

      - Thái Thái của chúng ta cũng có lúc sợ à?

      Thái Thái cười lúng túng, gì chứ, cảnh tượng như vậy bất kỳ ai cũng sợ mà? chọi bảy đó!

      Vạn Thái Thái nhìn về phía phòng khách yên tĩnh hài hòa, lo lắng :

      - Mọi người xem, họ có làm khó ấy ?

      Thím hai trêu:

      - Thái Thái của chúng ta e là thực giữ được rồi.

      - sao đâu, cứ để họ thử thách cậu ta, chịu được xứng làm con rể nhà họ Vạn.

      Bà nội vừa rửa rau vừa an ủi. Nhưng đây là an ủi sao? Vạn Thái Thái càng thêm lo lắng, ai biết bảy đại kim cương này làm ra chuyện gì gây khó dễ Đoàn Vũ Xuyên chứ. đột nhiên cảm thấy gặp phải đúng là xui xẻo.

      Mẹ Vạn thấy con lo lắng như vậy an ủi:

      - Được rồi, đừng lo, mọi người đâu có ăn thịt cậu ta đâu, chỉ là đàn ông chuyện với nhau mà thôi.

      Vạn Thái Thái độc thoại trong lòng, đàn ông chuyện cũng phải công bằng chút chứ? Như vầy công bằng chỗ nào.

      Cảm giác thời gian trôi qua rất lâu, lâu đến mức cánh phụ nữ đều nấu nướng cơm nước xong xuôi mà cuộc chuyện của cánh đàn ông vẫn chưa kết thúc. biết họ những gì nhỉ. Có nhiều thứ để như vậy sao? Vạn Thái Thái hiểu, bây giờ như kiến bò chảo nóng.

      Mẹ Vạn hô to với người trong phòng khách:

      - Ăn cơm! Ăn cơm trước nào!

      Sau đó thằng em họ hăng hái chạy qua:

      - Bác ơi bác, bữa trưa ăn gì thế?

      Mẹ Vạn vỗ vỗ đầu cậu, :

      - Là món mà Hàn Hàn thích ăn đấy.

      Cậu nhóc vui vẻ gật đầu. Vạn Thái Thái nhanh tay nhanh mắt kéo cậu qua bên hỏi dò:

      - Hàn Hàn, chị có tốt với em ?

      Hàn Hàn gật đầu. Vạn Thái Thái như thấy được tia sáng hi vọng, nhưng giây sau liền tối đen.

      - Nhưng mà, em cho chị biết chúng em chuyện gì đâu. Đây là cuộc trò chuyện giữa đàn ông với nhau.

      Sau đó nó lắc cái mông kiêu ngạo rời . Vạn Thái Thái muốn nổi điên!

      bàn cơm, cố ý giành ngồi cạnh Đoàn Vũ Xuyên, chịu di chuyển, dáng vẻ như bất kể động đất hay núi lở, ta đều đâu hết. cười ngọt ngào bất đắc dĩ. Cha Vạn gì. Quy tắc của nhà họ Vạn là “ăn ngủ ” nên bữa cơm này ai câu nào, mạnh ai nấy ăn, thỉnh thoảng có người gắp thức ăn cho vợ. Vạn Thái Thái nhiều lần nhìn Đoàn Vũ Xuyên, Đoàn Vũ Xuyên nhìn lại , cười với . Sắc mặt như thường, bảy đại kim cương làm khó sao? thể nào? giải thích được, lỡ gắp hơi nhiều rong biển. nhanh tay nhanh mắt ngăn đũa sắp cho vào miệng, lắc đầu, khẽ :

      - Lạnh, đừng ăn nhiều.

      Vạn Thái Thái nhìn ăn rong biển của , rồi gắp cho miếng thịt gà. ừm tiếng, ăn thịt gà. Động tác tự nhiên hòa hợp, giống như vợ chồng già vậy, chồng cho vợ ăn những thứ nên ăn.

      Vạn Thái Thái chú ý người cả nhà vì động tác này của Đoàn Vũ Xuyên mà đều lộ ra nụ cười hài lòng. Sau bữa cơm, phụ trách rửa chén. Rửa chén xong bước ra, tình hình còn giương cung tuốt kiếm nữa. Mỗi người làm việc của riêng mình. Vạn Dương và Vạn Khang ở trong phòng chơi game, ông nội và các chú chuyện làm ăn gần đây, phụ nữ ở bên tán gẫu chuyện nhà. Đoàn Vũ Xuyên chơi với Vạn Hàn rất vui vẻ. Sao thế này, chỉ rửa chén thôi mà gió đổi chiều? Cảnh tượng hài hòa như vầy là chuyện gì xảy ra? Cứ như bầu khí căng thẳng vừa nãy đều chỉ là ảo giác của vậy. Đoàn Vũ Xuyên thấy sững sờ đứng đó vẫy tay với . bước tới, giọng hỏi:

      - Tình huống gì thế?

      nhướng nhướng mày:

      - Thuận theo tự nhiên chứ sao.

      Tim Vạn Thái Thái loạn hết cả lên, chẳng chút đầu mối.

      - Chị, này lợi hại. Chơi rất lợi hại!

      Vạn Hàn là đồ nịnh nọt vạn năm, chỉ sùng bái người lợi hại.

      Vạn Thái Thái xoa đầu cậu em :

      - Phải, ấy lợi hại sao chị lại ấy chứ?

      - , thích gì ở chị em? Chị em ấy mà… chậc chậc chậc.

      Vạn Hàn vẻ mặt tiếc hận, thấy biểu cảm tức giận của Vạn Thái Thái lập tức sửa miệng:

      - đúng là biết nhìn người, chị em tốt thế cơ mà!

      Đoàn Vũ Xuyên buồn cười. Cậu nhóc này quá biết nhìn ánh mắt người khác nhỉ? Vạn Thái Thái lườm cậu nhóc:

      - Hàn Hàn, chị cho em biết, là trai này khóc lóc van nài theo đuổi chị trước, chị thấy ấy đáng thương nên mới đồng ý. Hiểu chưa?

      Vạn Thái Thái nghiêm túc vân vê mặt cậu em, ra sức trả thù, khiến mặt cậu nhóc biến dạng.

      - Em! Biết! Rồi!

      Vạn Hàn gắng sức thoát khỏi móng vuốt của , đúng là hung dữ chết được!

      - bảo trọng!

      Sau đó cu cậu ù té chạy. Đoàn Vũ Xuyên cười đầy thương, Vạn Thái Thái nhìn cậu em họ chạy xa, khẽ thở ra.

      - Mọi người buổi sáng chuyện gì thế?

      Đoàn Vũ Xuyên tránh nặng tìm :

      - có gì, chỉ là chuyện chút thôi.

      Vạn Thái Thái đương nhiên tin:

      - chuyện gì mà lâu như vậy?

      - Ha ha ha. Đúng là dễ lo liệu.

      Kỳ thực trong lòng Đoàn Vũ Xuyên rất căng thẳng, chưa từng gặp chiến trận như vậy bao giờ. Còn căng thẳng hơn cả khi diễn thuyết trước sinh viên toàn trường hay khi đối mặt với mười mấy ban giám khảo, căng thẳng hơn bất kỳ thời điểm nào trong quá khứ của . Có lẽ vì lần này thực quan tâm nên mới căng thẳng đến thế.

      Vạn Thái Thái cười:

      - sao đâu, thuận theo sở thích là được.

      Đoàn Vũ Xuyên hỏi:

      - Sở thích gì?

      Vạn Thái Thái liệt kê sở thích của cả nhà như lòng bàn tay:

      - Cha em thích chơi bài, thích chơi mạt chược, còn rất ghét mạt chược, cho nên tuyệt đối đừng rủ cha em chơi mạt chược. Hãy chơi bài với ông ấy, biết chưa? Cả nhà chú hai em chỉ thích chơi mạt chược, thích chơi bài nên lúc tiêu khiển với họ chơi mạt chược là tốt nhất. Chú út em thích chơi bài, thích hơn cả cha em nữa, nên cũng phải chơi bài với chú ấy. Ông nội em thích hát cải lương, cái này e là làm được, ông thích xem cải lương lắm, lúc nào rảnh cùng xem cải lương với ông là được. Còn bà nội em rất hiền, có sở thích gì đặc biệt, rất dễ lo liệu. Mẹ em nghe lời cha em, lo chỗ cha em xong cái gì cũng dễ . Còn Khang Khang và Dương Dương chơi game với chúng nó là được. Hàn Hàn thích chơi đồ chơi, chơi giỏi hơn nó là được.

      Đoàn Vũ Xuyên nghiêm túc ghi nhớ, chợt cảm thấy rất giỏi, nắm đến như vậy. Còn hề biết sở thích của người nhà, hơi xấu hổ:

      - Nhà em là, mỗi người mỗi sở thích. Làm con rể nhà em phải thập đại toàn năng đấy.

      Vạn Thái Thái cười:

      - Chính xác. Cánh cửa nhà họ Vạn dễ vào đâu nhỉ?

      Đoàn Vũ Xuyên rất tự tin:

      - Cũng tạm, bạn trai em gì là thể.

      - Phải, A Xuyên nhà em lợi hại nhất.

      Vạn Thái Thái lòng khen . gật đầu cười.

      lâu sau, cha bảo Đoàn Vũ Xuyên chơi bài với ông. nhìn , gật đầu, vỗ vỗ vào tay , để yên tâm. thông minh lắm, Thái Sơn đại nhân (3) muốn gì chiều theo đó, chuyện gì cũng khéo léo khiến ông rất hài lòng. cũng quan tâm đến cảm xúc của các chú, đến mức khiến họ quá bất mãn. Chơi bài xong, đổi sang chơi mạt chược, cha chơi nhưng chú thím đều ra trận, Đoàn Vũ Xuyên ra quân rất chặt chẽ cẩn thận, để thím thắng to, vô cùng vui vẻ. Đồng thời cũng để các chú thắng được ít tiền, khiến họ vui như nở hoa. Chơi xong mạt chược, Vạn Dương gọi đến làm hai ván, cũng chơi. Cuối cùng thắng Vạn Dương với tỷ số 3 – 2, để cậu thua quá thảm. Vạn Khang cũng bảo Đoàn Vũ Xuyên lên bảng xếp hạng, Vạn Khang mừng rỡ như điên vì vượt qua mấy ải mà cậu đánh hoài mấy tháng nay cũng qua, lên được vị trí đứng đầu bảng xếp hạng! Cậu quả thực phục sát đất. Tóm lại khiến cả nhà đều rất vui vẻ thoải mái.

      (3) Thái Sơn đại nhân: từ dùng để ví von cha vợ.

      Vạn Thái Thái lúc này mới ý thức được người đàn ông của rốt cuộc lợi hại cỡ nào, đó là người đàn ông của đấy. Trong lòng vui tươi hớn hở.
      Phong nguyetChris thích bài này.

    5. vuthuhang

      vuthuhang Well-Known Member

      Bài viết:
      658
      Được thích:
      1,154
      chương 30

      Hôm sau, các chú đều hết, các em trai cũng về trường. Kết quả tính là quá tệ, dù sao họ bới móc ra được khuyết điểm gì của Đoàn Vũ Xuyên ngoại trừ việc ở xa. Mà bây giờ giao thông thuận lợi như vậy, điều này thực thấm vào đâu, cho nên họ đều ngầm chấp nhận . Nhưng họ vẫn với Vạn Thái Thái là cần quan sát thêm, cười hì hì , cứ thoải mái quan sát. rất tin tưởng Đoàn Vũ Xuyên. đứng bên cạnh lễ phép đồng ý, cứ như họ đều chấp nhận hai người vậy. Các chú mỉm cười lái xe rời . Cậu em họ lúc gần còn thần thần bí bí khẽ vào tai Đoàn Vũ Xuyên gì đó, nghiêm túc cấm Vạn Thái Thái nghe trộm. muốn gõ lên đầu nó, nó xong liền chạy xa. kinh ngạc nhìn , gật đầu. càng thêm tò mò.

      Chuyện mang thai cuối cùng cũng giấu được. Vạn Thái Thái ngày hôm sau lúc đánh răng buồn nôn trận. Mẹ sầm mặt nhìn :

      - Thái Thái, con với mẹ.

      Ngày về nhà, Vạn Thái Thái cũng nôn mửa, bà chỉ cho rằng say xe mà thôi, để ý nhiều. Nhưng hôm nay bà cho rằng bị viêm họng mãn tính.

      - Mẹ…

      súc miệng, rửa mặt xong, lấy hết dũng khí :

      - Con mẹ đừng giận nhé, con mang thai rồi.

      Mẹ Vạn vừa nghe, lập tức bùng nổ:

      - Vạn Thái Thái! Bản lĩnh mày ngày càng giỏi nhỉ!

      Vạn Thái Thái nhìn ra bên ngoài, lén lén lút lút:

      - Mẹ, xin mẹ tiếng chút, đừng để cha nghe thấy, con về nhận lỗi đây này, mẹ xem cha có đánh gãy chân con ?

      - Bây giờ biết sợ rồi? Trước khi mang thai sao biết sợ hả?

      Mẹ Vạn muốn mổ đầu ra xem trong đó có sạn hay .

      Vạn Thái Thái lo lắng đáp:

      - Mẹ, chuyện này hoàn toàn là ngoài ý muốn! Ban đầu con vốn định phá thai nhưng bác sĩ bảo con rất khó mang thai, đứa bé này là rất khó có được. Nếu bỏ nó có lẽ cả đời con cũng còn cơ hội nữa.

      Mẹ thể tin nổi:

      - Con sao?

      Vạn Thái Thái vội trả lời:

      - Mẹ yên tâm , Đoàn Vũ Xuyên ấy chịu trách nhiệm mà.

      - Vạn Thái Thái, vào phòng của cha.

      Cha thình lình lên tiếng.

      - Cha! Mẹ… làm sao bây giờ?

      lo lắng.

      - sao, cha con làm gì con đâu, ổng dám! Đó là cháu ngoại của mẹ đấy.

      đợi cháu ngoại rất lâu rồi.

      Vạn Thái Thái chợt nhớ đến :

      - Dạ. Mẹ, con sợ, Đoàn Vũ Xuyên đâu rồi?

      Mẹ Vạn an ủi con :

      - Lúc nãy còn ở đây. Yên tâm, mẹ giúp con gọi cậu ta.

      Vạn Thái Thái bi tráng cất bước:

      - Dạ. Haiz, điều gì nên tới vẫn phải tới.

      - Sao thế?

      Đúng lúc Đoàn Vũ Xuyên nhìn thấy vẻ mặt đó của .

      giọng :

      - Cha biết em mang thai rồi, bảo em đến.

      Đoàn Vũ Xuyên nắm lấy tay về hướng phòng. Mẹ ở phía sau nhìn họ, mỉm cười gật gật đầu.

      Hai người đồng thanh:- Cha/ Bác trai.

      Cha lên tiếng:

      - Thái Thái, con ra ngoài trước, cha chuyện với cậu ta.

      Thái Thái ngang bướng , Đoàn Vũ Xuyên vỗ về:

      - Ngoan, sao đâu.

      - Cha, cha được đánh ấy.

      Thái Thái lấy dũng khí với cha, Đoàn Vũ Xuyên và cha Vạn nghe đều sững sờ, Đoàn Vũ Xuyên ngọt ngào, cha Vạn đắng cay: ôi nuôi con , tim toàn hướng ra ngoài.

      với Thái Thái:

      - sao.

      đấu tranh có kết quả, cuối cùng vẫn ra ngoài. Mười mấy phút sau, Đoàn Vũ Xuyên bước ra. nghe tiếng đánh nhau, chắc là bị đánh.

      Vạn Thái Thái thấy ra, ân cần hỏi:

      - Thế nào?

      Đoàn Vũ Xuyên chỉ cười đáp:

      - Cha bảo em vào.

      - Ừ.

      Vạn Thái Thái chú ý tới xưng hô của người nào đó thay đổi.

      - Cha…

      Trong lòng hơi thấp thỏm.

      Vẻ mặt cha Vạn nghiêm túc:

      - Thái Thái, có phải con nhất quyết muốn gả cho cậu ta ?

      Vạn Thái Thái gật đầu:

      - Cha, con ấy, muốn gả cho ấy.

      Trong lòng cha Vạn biết là cảm giác gì:

      - Bất kể cha phản đối thế nào, đúng ?

      - Cha!

      Vạn Thái Thái cực kỳ căng thẳng, sợ cha mẹ phản đối, nếu họ phản đối phải làm sao? Chọn Đoàn Vũ Xuyên, từ bỏ cha mẹ sinh ra nuôi nấng ư?

      - Cha, đừng ép con phải chọn lựa có được ? Cha mẹ và Đoàn Vũ Xuyên đều là những người con muốn từ bỏ. có bất kỳ ai, con đều chân chính hạnh phúc. Cha…

      - Thái Thái, cha phản đối hai đứa, chỉ là, con xác định con muốn gả cho cậu ta sao? Cha chỉ sợ sau này con hối hận quyết định ngày hôm nay.

      Cha Vạn ỉu xìu mất mát, chẳng qua ông quá sợ con bảo bối của mình hạnh phúc.

      - Cha! Con còn con nít nữa, con đưa ra quyết định này là suy nghĩ chín chắn của người trưởng thành.

      Vạn Thái Thái dũng cảm kiên nghị đáp. thực Đoàn Vũ Xuyên. biết Đoàn Vũ Xuyên cũng .

      - Cha biết rồi, hẹn cha mẹ cậu ta hai ngày nữa gặp mặt , bàn chuyện đám cưới.

      Cha Vạn vẫn nghiêm túc như cũ nhưng ngữ điệu còn cứng rắn nữa.

      - ạ? Cám ơn cha! Con cha!

      Vạn Thái Thái ôm lấy cha mình. Ông sững sờ, con rất lâu ôm ông rồi, lúc nó rất thích dính lấy ông, luôn miệng gọi cha ơi cha ơi, cái gì nó cũng với ông, thích vùi vào lòng ông, thường xuyên chọc cho mẹ nó cũng phải ghen. Nhưng sau khi lớn, nó rất ít ôm ông. Bây giờ áo bông (1) của ông sắp bị người đàn ông khác mặc rồi ư? Nghĩ mà chua xót trong lòng.

      (1) Áo bông : cách ví von với con .
      Phong nguyetChris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :